Báo hiếu ở tuổi lên năm

1,850
0
0

Mẹ Cáo

New Member
Báo hiếu ở tuổi lên năm
SGTT - Thành thục lấy gạo trong thùng mang đi vo, cẩn thận nhúng khăn lau người cho mẹ, rồi tất tả theo dì đi hái thuốc nam về sắc phơi cho mẹ uống… đó là công việc hàng ngày của Mai Xuân Trường, một cậu bé chỉ mới năm tuổi nhưng phải đảm đương vai trò của người đàn ông trụ cột trong gia đình. Trường sẵn sàng làm tất cả, bởi em biết, đó có thể là những điều cuối cùng em làm được cho mẹ…
Năm tuổi, không chỉ tự lo cho bản thân mình mà “người đàn ông” này còn biết chăm sóc mẹ

Sống trong cảnh nghèo khó, cô giáo Võ Thị Mến không dám nghĩ đến chuyện có một gia đình riêng, mãi đến năm 40 tuổi cô mới gá nghĩa với một người đàn ông goá vợ ở tận Quảng Ninh vào Tây Ninh làm thuê kiếm sống. Rồi cô được làm mẹ khi đã ở tuổi 41. Nhưng đứa con trai kháu khỉnh, giống cha như đúc không đủ để giữ chân người đàn ông ấy, không đủ để níu giữ cái hạnh phúc muộn màng. Không có lý do, ông cứ bỏ đi, thi thoảng quay về, rồi lại đi biền biệt, để cái gánh nặng trụ cột gia đình lại cho người phụ nữ hay ốm đau với đứa con chưa kịp nhớ mặt cha. Niềm an ủi lớn nhất cô có được là mỗi ngày bé Trường lớn lên, em càng bụ bẫm và thông minh, ngoan ngoãn đến bất ngờ…
Những tưởng gà mẹ một mình đủ sức nuôi con khôn lớn nhưng rồi giông bão kéo đến: cô Mến biết mình mắc bệnh ung thư. Không muốn con trai rồi đây sẽ bơ vơ trong nghèo khó, cô quyết không chữa trị, cắn răng chịu đựng những cơn đau đến thấu trời. Gia tài chỉ có cái nền nhà nhỏ xíu mà người cha quá cố để lại, cô muốn dành nó cho Trường, để lỡ một mai cô không còn trên đời, thì dù không cha, không tiền bạc, em vẫn còn một mái nhà trú nắng, che mưa... Mãi đến khi không còn chịu đựng nổi những cơn đau, không còn tiền uống thuốc, cô mới gạt nước mắt bán đi nền nhà, dẫn con về tá túc với người chị thứ hai vốn cũng lam lũ khổ cùng trong căn nhà được cất lên tạm bợ. Dạo này cô đau nhiều hơn mà tiền thuốc thang cũng hết, cánh tay trái ngày một sưng to, các vết loét ngày một lan rộng, cô không còn tự chăm sóc bản thân mình được nữa. Cô phải nằm yên trên võng, ép tay mình vào mép võng đến tím cả thịt da, vậy mà cũng không ngăn được những cơn đau từ trong thịt, trong xương…
Không có tiền mua thuốc tây cho mẹ, Trường đi hái thuốc nam về phơi, nấu cho mẹ uống

Như hiểu được những đớn đau của mẹ, như hiểu được rằng mình là trụ cột duy nhất trong nhà nên tự bao giờ bé Trường đã biết lo cho bản thân: tự tắm rửa, tự chơi đùa. Ngày ngày em quẩn quanh bên mẹ, xoa bóp cho mẹ dịu những cơn đau, chẳng bao giờ bỏ đi chơi xa… Biết nhà mình túng bấn, em đi tìm người lớn, hỏi xem thứ lá cây gì có thể giúp mẹ bớt đau nhức. Cứ thế, hễ ai bảo loại lá gì có thể chữa bệnh cho mẹ là bé Trường lại chờ dì đi làm đồng về, nhờ dì dẫn đi hái để phơi nấu cho mẹ uống.
“Có người mẹ nào không đau lòng khi để con mình thiếu thốn hả em? Nhà nghèo đã là một thiệt thòi, không có cha là thêm một mất mát, tổn thương… Cô vẫn nghĩ bằng nghề dạy học của mình, cô sẽ nuôi dạy bé Trường thật ngoan, thật tốt, sẽ bù đắp cho Trường những thiệt thòi đó, vậy mà…” – giọng cô nghẹn lại, sụt sùi như cơn mưa dầm giăng giăng trước ngõ…
Người xưa có câu “Mất cha còn chú, sẩy mẹ bú dì”. Cha từ lâu xem như không có, dì thì đã 65 tuổi lại gầy gò, nghèo xác nghèo xơ… Một mai, cô sẽ ra đi để không còn phải chịu đựng sự hành hạ của những cơn đau, nhưng đứa con trai hiếu thảo đang tuổi ngây thơ của cô sẽ bơ vơ, thiếu thốn, chẳng biết tựa vào ai. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày bệnh trở nặng, cô chưa mua cho con được một món quà nào, dù nhỏ. Mỗi khi nhìn con mình thèm khát chạy theo những đứa trẻ cùng trang lứa tập đạp xe ngoài ngõ, cô chỉ biết giấu những giọt nước mắt vào tim…
Đường về trường của cô, chỉ cách nhà một đỗi, vậy mà bây giờ, bỗng hoá xa xôi…
bài và ảnh Bích Uyên
21 giờ 40 phút, thứ ba 15.9 trên kênh HTV9: Trong mùa Vu lan báo hiếu này, chúng tôi xin gởi đến quý khán giả, quý bạn đọc một câu chuyện được kể lại bằng hình ảnh hết sức xúc động về tình mẫu tử mà chú bé Mai Xuân Trường dành cho mẹ mình – cô giáo Võ Thị Mến, giáo viên trường THCS Nguyễn Tri Phương, thị xã Tây Ninh. Bạn đọc cũng có thể xem lại phim này tại website: sgtt.com.vn/media, sau ngày 15.9. Chúng tôi rất mong nhận được sự đóng góp của quý bạn đọc dành cho hai mẹ con bé Mai Xuân Trường và cô Võ Thị Mến để cô Mến có điều kiện chữa trị bệnh tốt hơn, có thêm thời gian ở lại bên đứa con trai hiếu thảo của mình. Mọi đóng góp xin gởi về địa chỉ: báo Sài Gòn Tiếp Thị, 25 Ngô Thời Nhiệm, P.6, Q.3, TP.HCM, ĐT: 08.39307825, email: tiepsucnguoithay@sgtt.com.vn.
 
1,622
1
0

Jigme_Lahmo

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

Ôi, trường hợp này tội nghiệp quá!:( CSTT nhà mình có giúp được gì ko ạ?
 
83
0
0

mẹ K.O.M

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

Ôi, trường hợp này tội nghiệp quá!:( CSTT nhà mình có giúp được gì ko ạ?
ông trời có "mắt" đó. Nhìn cháu bé ngoan và tội nghiệp quá. Một mẹ một con như vậy, rồi con sẽ sống sao nhỉ, một khi....
CSTT ơi ra tay giúp bé đi. :cstt09:
 
499
0
0

Shortee2009

New Member
Tôi đã khóc thầm khi đọc bài này .... xin mọi người hãy giúp cháu - Nghẹn lòng trước cảnh con 5 tuổi chăm mẹ bị ung thư

Nghẹn lòng trước cảnh con 5 tuổi chăm mẹ bị ung thư

(Dân trí) - Đôi bàn tay bé xíu, vừa xúc cơm vừa đỡ đầu mẹ, bé Trường nhẹ nhàng đút từng thìa cho mẹ rất thuần thục. Một năm nay, mọi việc chăm sóc người mẹ bị bệnh nan y đang lay lắt những ngày cuối đời đều do cậu bé chưa tròn 5 tuổi này lo hết.
Chối bỏ con thơ vì vợ mang căn bệnh tử thần

Dưới cái nắng chói chang của miền đất Tây Ninh, chúng tôi tìm đến nơi ở của mẹ con cô giáo Võ Thị Mến ở ấp Ninh Lộc, xã Ninh Sơn, Thị xã Tây Ninh. Trong nhà căn nhà mục nát và chắp vá, đập vào mắt chúng tôi một hình ảnh nát lòng - một đứa trẻ chưa tròn 5 tuổi đang đút từng thìa cơm cho người mẹ nằm thoi thóp trên chiếc võng cũ. Thấy khách đến, đứa bé mặc bộ đồ lấm lem vội khoanh tay lễ phép cúi chào rồi quay lại tiếp tục đút cơm cho mẹ.


Bé Trường đút cơm cho mẹ một cách thuần thục khi em chỉ mới gần 5 tuổi

Không khí tĩnh lặng buổi trưa bị phá tan bởi tiếng khóc nghẹn ngào của cô Mến khi vô tình chúng tôi hỏi đến cha bé Trường.

Do hoàn cảnh nghèo khó nên mãi đến năm 40 tuổi cô giáo Mến mới tìm cho mình được hạnh phúc với một người đàn ông góa vợ. Một năm sau (năm 2004), bé Mai Xuân Trường chào đời. Thằng bé kháu khỉnh và giống cha như đúc. Lúc ấy cô cứ tưởng số phận đã mỉm cười với mình.

Nhưng thật éo le, niềm hạnh phúc đó không kéo dài được lâu. Khi bé Trường được hơn 2 tuổi cũng là lúc cô Mến phát hiện mình mang căn bệnh hiểm nghèo.

Năm 2006, cô Mến thấy ngực mình đau buốt, chạy chữa khắp nơi nhưng cũng không tìm ra bệnh. Đến khi xuống bệnh viện ở TPHCM mới rụng rời, cô bị ung thư ngực đã di căn. Cũng lúc ấy, cô chịu thêm một niềm đau còn lớn hơn, người chồng lẳng lặng bỏ đi không một lời từ biệt.

Khi chăm mẹ xong, chú bé háo hức moi trong tủ ra khoe với chúng tôi những tấm hình được chụp hồi đầu năm.

Mân mê những tấm hình, bé Trường chỉ vào bộ quần áo mới nguyên trong tủ, khoe: "Mẹ nhờ dì mua mất tận 30.000 đồng đấy. Nhưng cũng từ đó đến nay con chưa mặc, còn để dành".

Mẹ ốm. Cha bỏ đi. Bé Trường thua thiệt đủ đường. Một năm nay, khi căn bệnh của mẹ trở nên trầm trọng, không thể đi lại, thì tất cả công việc trong nhà đều đến tay chú bé này. Ngày qua ngày, Trường dần quen với công việc nhà và trở thành trụ cột của gia đình khi chưa tròn 5 tuổi.

Chúng tôi hỏi Trường thường làm gì giúp mẹ, bé nhanh nhảu trả lời: “Con biết vo gạo, nấu cơm, nhiều thứ lắm”. Người nhỏ xíu, mỗi lần bắc cơm chú bé phải trèo lên chiếc ghế rồi mới với tay tới chỗ cắm điện. “Thấy con nhỏ tiếp xúc với điện nguy hiểm nhưng cũng đành nhìn con làm vì người không thể ngồi dậy được”, cô Mến thở dài.

Cậu bé 5 tuổi này mấy năm nay đều tự chăm lo cho bản thân mình: tự tắm rửa, tự ăn, tự chơi, tự học. Nhìn chúng bạn được ba mẹ đón đưa, được chơi đủ trò trong trưa nắng, thèm lắm nhưng cu cậu không dám đi chơi xa, chỉ quấn quanh bên mẹ, “ở nhà còn xoa dầu, bóp tay cho mẹ đỡ đau”.


Vừa cho mẹ ăn, bé Trường vừa bóp tay cho mẹ

“Thầy thuốc nhỏ” này còn thuộc nằm lòng những bài thuốc dân gian sắc cho mẹ. Chưa ý thức được mức độ hiểm nghèo của căn bệnh mà mẹ đang mang, Trường chỉ nghĩ “có thuốc cho mẹ uống là khỏi bệnh” nên hằng ngày, khi dì rảnh, Trường lại nhờ dì dắt đi tìm lá thuốc.

“Tội cháu nhất là những khi Tết hoặc Trung thu, nhìn những đứa trẻ khác được bố mẹ chở đi chơi, mua quà. Con mình chỉ biết nhìn theo các bạn...”, cô Mến nghẹn lời. Những lúc như vậy, Trường chỉ ôm mẹ mà nói: “Con không cần quà đâu. Mẹ dành tiền trị hết bệnh, mẹ đừng chết nghe mẹ!”.

Dấu chấm hết cho một có giáo có tâm với nghề

Cô Võ Thị Mến, năm nay 45 tuổi, nguyên là giáo viên dạy địa trường THCS Nguyễn Tri Phương (TX Tây Ninh). Đầu năm 2007, cô Mến bị đau ở vùng ngực và tay trái, khám mới phát hiện mình bị ung thư đang di căn không thể phẫu thuật được. Các bác sĩ điều trị cũng chỉ cho thuốc uống để ngăn chặn sự phát triển của khối u, nhưng vẫn không giảm.

Hiện cô và con trai, bé Mai Xuân Trường, 5 tuổi đang tá túc tại nhà người chị thứ hai ở 271/3 ấp Ninh Lộc, Ninh Sơn, TX Tây Ninh (Điện thoại: 01264902397).

Mười tám năm đứng trên bục giảng, biết bao thế hệ học trò qua lớp của cô.

Suốt 18 năm đi dạy, cô Mến luôn được xếp loại lao động giỏi. Nếu cô dạy thêm 2 năm nữa thì có lẽ nay đã nhận được giấy chứng nhận Nhà giáo ưu tú với 20 năm cống hiến rồi. Ấy vậy mà từ khi nghỉ dạy đến nay đã một năm, cô Mến vẫn chưa nhận được giải quyết chế độ nghỉ hưu sớm.

Khẽ nén tiếng rên trong những cơn đau giằng xé trong xương trong thịt, cô Mến nghẹn ngào kể lại: Bệnh phát càng nặng, cơn đau dồn dập, chi phí thuốc men tốn kém vô cùng. Cả tháng lương giáo viên không đủ chi cho một lần xuống thành phố trị bệnh. Khối u di căn gây lở loét nên cô đành phải nghỉ dạy.


Cô Mến với những tấm bằng chứng nhận lao động giỏi những năm còn đi dạy

Cắn răng chịu đựng khi cơn đau hành hạ, không kiếm đâu ra tiền chữa trị, cô bấm bụng bán nền nhà nhỏ là chỗ trú mưa nắng của hai mẹ con, được tổng cộng 32 triệu. Nhưng số tiền này cũng nhanh chóng đội nón ra đi theo những đơn thuốc.

Tiền không, nhà cửa không, hai mẹ con dắt díu nhau về tá túc tại nhà người chị thứ hai vốn cũng không gì khá giả hơn.

Trong căn nhà chắp vá, chỗ lành ít hơn chỗ thủng, cô Mến khóc suốt trong buổi trò chuyện cùng chúng tôi. “Nỗi khổ cực, đau đớn của tôi chỉ biết kêu trời cho thấu, nhưng tôi “đi” không đặng, vì bé Trường còn bé quá”…


Bữa cơm của mẹ con bé Trường chỉ có canh và nước tương

Chúng tôi ra về trong nỗi day dứt “chết không đặng” của cô giáo Mến và bước chân lon ton gọi với theo của cu Trường “Lần sau xuống, cô chú… cho con… một hình siêu nhân nghen!

Chút vòi vĩnh rụt rè của “người đàn ông trụ cột” 5 tuổi như lưỡi dao khứa vào lòng chúng tôi.

Đằng sau sự can đảm của “người đàn ông trụ cột” kia, vẫn là tâm hồn của một đứa trẻ…

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

1. Cô Võ Thị Mến - 271/3 ấp Ninh Lộc, Ninh Sơn, TX Tây Ninh (Điện thoại: 01264902397).
2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học và Dân trí - Báo điện tử Dân trí (Hà Nội)
Số 2/48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh cây xăng Kim Mã)
Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490
Email:
quynhanai@dantri.com.vn
* Tài khoản VNĐ:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 10 201 0000 220 639
Tại: Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Hoàn Kiếm

* Tài khoản USD:

Tên TK : Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK : 10 202 0000 004346
Switch Code : ICBVVNVX106 639
Tại : Sở Giao dịch I – Ngân hàng Công thương Việt Nam
3. Văn phòng đại diện của báo:
VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122



VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725

VP HCM: 40/17/16 Nguyễn Văn Đậu, phường 6 quận Bình Thạnh. Tel: 08. 35107. 331


VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 071.3.733.269


 
1,849
0
0

BB&C

New Member
Ðề: Tôi dã khóc thầm khi dọc bài này .... xin mọi người hãy giúp cháu

Thương bé quá, mới tý tuổi đầu đã mang những gánh nặng thế này.
 
10,220
30
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Tôi dã khóc thầm khi dọc bài này .... xin mọi người hãy giúp cháu - Nghẹn lòng trước cảnh con 5 tuổi chăm mẹ bị ung thư

Ở Tây Ninh thật khó khăn với CSTT.
Vậy chỉ còn cách cầu thêm thời gian để Nhân rộng tấm lòng NHÂN.
Bao giờ chúng mình có thể vươn khắp, vươn xa. Để ko phải cảm thấy bất lực khi nhìn thấy địa điểm sẻ chia:x
 
3
0
0
Ðề: Tôi đã khóc thầm khi đọc bài này .... xin mọi người hãy giúp cháu - Nghẹn lòng trước cảnh con 5 tuổi chăm mẹ bị ung thư

Trưa này tôi cũng có đọc bài báo này trên tintuconline.vietnamnet.vn. Đúng là xúc động trước sự hiếu thảo của bé và xót xa cho hoàn cảnh thương tâm.Sáng mai tôi: sẽ chuyển tiền cho chị Mến, số tiền không nhiều lắm nhưng mong rằng nó sẽ được nhân nhiều lên bởi nhiều tấm lòng nhân ái.Chúng ta cần có chương trình cụ thể gì để giúp đỡ bé Trường không hả mọi người ơi?
 
1,622
1
0

Jigme_Lahmo

New Member
Ðề: Tôi đã khóc thầm khi đọc bài này .... xin mọi người hãy giúp cháu - Nghẹn lòng trước cảnh con 5 tuổi chăm mẹ bị ung thư

Em đang liên lạc với 1 bạn ở nhóm từ thiện trong Nam. Hi vọng các bạn ấy có thể tới gặp trực tiếp trường hợp này! Tội nghiệp quá!:(:)(:)((
 
314
0
0

Me DiemNgoc

New Member
Ðề: Tôi đã khóc thầm khi đọc bài này .... xin mọi người hãy giúp cháu - Nghẹn lòng trước cảnh con 5 tuổi chăm mẹ bị ung thư

Em thực sự ko dám xem link chị Cáo đưa , thương con quá
 
499
0
0

Shortee2009

New Member
Ðề: Tôi đã khóc thầm khi đọc bài này .... xin mọi người hãy giúp cháu - Nghẹn lòng trước cảnh con 5 tuổi chăm mẹ bị ung thư

Dọc bài này dã thấy buồn .... coi cái video dó .... là dàn ông mà vẫn không cầm dược nước mắt. Dang ở chỗ làm mà rươm rướm nước mắt ... mong rằng mọi người sẽ cùng góp 1 bàn tay giúp cho gia dình cô giáo. Không hiểu rằng các vị lãnh dạo của dịa phương, của trường và phòng, sở giáo dục nghĩ gì mà không hề có dộng thái nào dể giúp dỡ 1 cô giáo 18 năm trong nghề gặp hoàn cảnh dau thương như vậy :(
Cầu mong cho cô có 1 dộng lực phi thường dể chiến dấu với căn bệnh quái ác này.
 
1,904
0
36

291179

Active Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

E ko đủ can đảm để xem hết đoạn video các mẹ ạ, sao một đứa bé 5 tuổi lại có thể làm được như vậy, con ở TP thì 10 tuổi cũng chắc gì đã tự mình làm được cái gì vậy mà con...........:(
Lòng đau thắt lại, em cũng ước gì CSTT Của chúng mình vươn rộng cánh tay hơn nữa đến những nơi xa hơn nữa để xoa dịu bớt nỗi đau của các bé.Mong lắm !
 
1,849
0
0

BB&C

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

Tớ không thể xem hết đoạn băng vì không chịu nổi. Làm thế nào bây giờ để giúp đỡ mẹ con bé đây. Cái vấn đề là tương lai sau này của bé.
 
420
0
0

Sông Cấm

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

Đọc tâm sự của mọi người cũng đủ biết là thương lắm rồi, chẳng dám click vào để xem. Mong rằng hai mẹ con sẽ nhận được nhiều sự giúp đỡ từ những tấm lòng của mọi người sau khi dân trí đăng bài, mong cuộc sống của con sẽ thay đổi @};-:x
 
1,122
0
0

SCP

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

hic , sao em ko xem được clip nhỉ
 
499
0
0

Shortee2009

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

Tớ không thể xem hết đoạn băng vì không chịu nổi. Làm thế nào bây giờ để giúp đỡ mẹ con bé đây. Cái vấn đề là tương lai sau này của bé.
Coi 1 lần nguyên cái clip thì buồn lắm ... nên chỉ coi 1 doạn rồi di làm việc ... rồi quay lại coi thêm chút nữa ... cứ làm vậy 4-5 lần mới coi hết cái clip :p
 
15
0
0

NGHÉ

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

Huhu... mẹ Nghé vừa xem xong đang khóc nhè đây nè..., thương con quá ....!:(
Cầu trời phù hộ cho con khỏe mạnh và có thật nhiều nghị lực để chăm sóc mẹ ....nghe con.
 
6
0
0

One wish

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

Thằng bé trông dễ thương quá các chị à.Xem clip thật cầm lòng không được.Rồi tương lai con sẽ ra sao?
Bé này ở cùng quê với em, nơi bé ở gần nhà nội em nhưng em chưa có sắp xếp để về quê và thăm bé được. Chỉ cầu mong mọi điều tốt đẹp luôn đến với con.
Nghe các mẹ bên nhóm CMTL đang tìm cách liên hệ với gia đình bé.Các mẹ yên tâm nhé!
Mong lắm bé được yêu thương chăm sóc.Mong lắm mẹ bé đủ sức khỏe và nghị lực để sống tiếp cùng con.Con cần mẹ lắm!:(
 
679
0
0

songthao

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

Con mình cũng ở độ tuổi này, ăn còn phải đút. Vậy mà.... không kìm lòng được. Vừa xem và đọc vừa thút thít. Tương lai của con ra sao đây? Bây giờ thì có những nhà hảo tâm, cho 2 mẹ con được ít tiền. Nhưng cái lo nhất là sau này ai chăm cháu bé? Dì thì đã 65 và cũng cực khổ. Làm sao đây trời????
 
499
0
0

Shortee2009

New Member
Ðề: Báo hiếu ở tuổi lên năm

Giấc ngủ không tròn của bé 5 tuổi chăm mẹ ung thư
(Dân trí) - Chúng tôi rời TPHCM đến Tây Ninh mang theo quà của Quĩ Nhân ái gửi tới hai mẹ con người phụ nữ mang căn bệnh ung thư. Một đêm tá túc tại đây trước khi trở về thành phố, chúng tôi chứng kiến giấc ngủ không trọn của cậu bé 5 tuổi này.
>> Nghẹn lòng trước cảnh con 5 tuổi chăm mẹ ung thư
Chiếc giường nhỏ đặt ở góc nhà, nơi bé Trường nằm ngủ dường như thênh thang hơn bởi người mẹ bị bệnh phải nằm võng để tránh những cơn đau dữ dội từ khối u nơi lồng ngực.



“Một năm nay, chiếc võng đã trở thành người bạn tri kỷ của tôi. Nằm võng để thân người co lại, những cơn đau cũng lắng dịu hơn”, cô Mến nói.



“Nhiều lúc tôi thèm được nằm bên để ôm đứa con bé bỏng vào lòng nhưng điều đơn giản đó cũng không thực hiện được”, cô Mến rơm rớm nước mắt tâm sự.



Người bệnh ung thư vốn phải đối mặt với những cơn đau vượt qua cả sức tưởng tượng của con người, nhưng với cô Mến, điều này tưởng chừng còn khủng khiếp hơn. Chúng tôi liên tục phải chứng kiến cảnh cô khó nhọc nắm cục bông gòn, vạch áo ngực thấm máu, mủ đang trào ra từ vết loét của khối u. “Vết thương ăn nhanh, có nhiều hôm vừa giở vạt áo lên thì từng miếng thịt rụng rơi ra ngoài”, cô Mến nén đau kể.



“Tôi vừa muốn chết cho chấm dứt cơn ác mộng đau đớn hàng ngày, lại vừa sợ chết biết bao nhiêu. Tôi ra đi bây giờ chẳng thể an lòng. Thằng Trường còn bé quá!”, giọng người mẹ nghẹn lại. Những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt méo mó của người phụ nữ mang căn bệnh nan y.



Dường như cảm nhận được nỗi đau cả về thể xác và tinh thần của người mẹ, bé Trường tỏ ra cứng cáp và già dặn hơn nhiều so với đám trẻ đồng lứa. Mới lên 5, cậu đã sớm biết lo toan gánh vác những công việc của gia đình, từ nội trợ cho đến chăm sóc mẹ.


Nửa đêm, nghe tiếng mẹ rên, Trường bật dậy cầm chai dầu chạy tới


Không chỉ những ngày dài đằng đẵng lo toan, giúp đỡ mẹ, giấc ngủ của cậu bé mới 5 tuổi này cũng chẳng mấy khi được trọn vẹn.



Trong căn nhà nhỏ của hai mẹ con, trời càng khuya, không khí dường như càng trở nên u ám hơn. Thỉnh thoảng, không kìm được cơn đau đớn, cô Mến bật ra tiếng kêu rên. Và gần như cùng lúc, sau tiếng kêu rên là bóng cu Trường lồm cồm ngồi dậy, vén màn bò đến bên mẹ.



“Mẹ ơi! Mẹ có đau lắm không? Để con xoa dầu bóp tay cho mẹ nhé!”, tiếng thì thầm của cậu bé vọng trong màn đêm khiến chúng tôi không thể kìm lòng. Những lúc như vậy, cô Mến lại nén cơn đau, vuốt nhẹ mái đầu con trai: “Mẹ đỡ rồi, không sao đâu. Con ráng ngủ đi sáng mai còn phải dậy sớm”.



Ông Thanh, một y tá của ấp, người thường qua giúp tiêm thuốc giảm đau cho cô Mến xót xa: “Tội nghiệp thằng cu Trường, mới ngần ấy tuổi đầu mà đêm nào cũng đau đáu lo cho mẹ”.



Khi tiếng gà gáy vọng lại từ xa báo hiệu trời đã sáng, từng làn gió lạnh lùa vào nhà qua khe những tấm tôn che tạm bợ, người mẹ lại quằn quại trên võng, khuôn mặt đờ đẫn sau một đêm dài vật lộn với “tử thần”.



Với bé Trường, đêm qua có 3 lần bé choàng tỉnh giấc.


Lần đầu tiên trong đời, bé Trường có được những món quà từ thành phố: Bánh trung thu, đồ chơi... - quà do đại diện báo Dân trí trao hỗ trợ khẩn cấp vào chiều qua, 16/9


Chiều đến, cậu bé tự tắm rửa, vệ sinh cá nhân, sau khi đã chuẩn bị xong bữa cơm chiều




Cậu bé tự sắp cơm, lau dọn bát chén cho bữa cơm chiều


Cậu lồm cồm bò dậy khi tiếng kêu rên phát ra từ phía chiếc võng mà người mẹ đang nằm


Chuẩn bị quần áo đi học, một ngày mới của cậu bé bắt đầu.
 
Top