Cha mẹ phải dạy con cách tiêu tiền

5,624
9
38

metyruoi

Active Member
Có chị Việt Kiều dạy con theo kiểu Mỹ: mới bé xíu bảy, tám tuổi đã biết làm "kế toán" cho bản thân: ghi chép tài chính chi tiêu. Ngày nào, ở đâu, mua gì, hết bao nhiêu. Chị ấy bảo làm như vậy sẽ giúp ta nhìn rõ được ngay cả vài năm trước đó đã từng làm gì, ở đâu.


Một đồng nó cũng ghi vào máy. Số tiền đó nhận ở đâu, có nguồn gốc thế nào, chi việc gì. "Đó là kỹ năng quản lý tiền bạc để trở nên giàu có". Và ở Mỹ, các thẻ chi tiêu, biết tiền đó ở đâu ra, cũng như phải biết giá trị của sức lao động, của tiền bạc...
Dạy thế nào, xài thế nào, tùy thuộc mỗi nhà, không có công thức chung. Nhưng đừng buông thả, "đáp ứng theo nhu cầu" mà không kiểm soát

Nghe câu chuyện ấy, nhiều người tưởng không có gì mới. Có người còn nói: "Tỉ mỉ rầy rà lôi thôi quá. Ngày còn nghèo khổ mới phải lo ghi sổ chi tiêu hàng ngày, chứ bây giờ trở thành trung lưu, tiền tiêu đủ, thì chỉ ghi các món nợ, món chi tiêu đầu tư làm ăn lớn, chứ ghi hằng ngày chợ búa làm sao xiết!". Có ai kỹ một chút thì ghi các món lớn: tiền nhà, điện nước, học hành, còn nội trợ thì chỉ biết đại khái một tháng bao nhiều rồi cứ thế mà chi. Nhiều nhà tổng kết lại không rõ số tiền tiêu vặt ấy là bao nhiêu, vì mạnh ai nấy sắm theo sở thích, ăn hàng, đãi bè bạn. Nói chung là không sao quản lý nổi. Có cả những phụ nữ ít khi biết trong bóp mình có bao nhiêu tiền. Các con có thể lấy tiền ở bóp của mẹ để mua cái này cái kia, chỉ cần hỏi xin tiền là mẹ bảo "vào túi mẹ mà lấy". Có nhiều bà mẹ theo cách ấy riết rồi không biết con lấy bao nhiêu nữa. Mẹ chỉ đe nẹt chung chung: "Tiêu pha vừa phải thôi, con chưa làm ra tiền, không được hoang phí".

Cũng có người cầm tiền cho con, có vẻ quản lý từng đồng khó khăn, không cho con tự động lấy tiền. Thỉnh thoảng cho nó một ít. Nhưng cũng không mấy khi quy định một tháng là bao nhiêu. Vì thế mới có cảnh bà mẹ la lối: "Tiêu gì mà dữ, xài vừa vừa thôi. Mới đưa cho trăm ngàn hôm trước, xài gì hết lẹ vậy...".

Chỉ la thế thôi, chứ không quan tâm câu trả lời và rút tờ khác đưa cho, với một câu than thở: "Kiếm đồng tiền cực khổ lắm, không dễ đâu, vừa vừa thôi!".

Hoặc là kể lể nào là chợ búa đắt đỏ, giá lên hàng ngày, nào là còn bao nhiêu thứ chi tiêu, nợ nần...

Đứa con vâng dạ cho nhanh. Mục đích của nó là xin được món tiền chứ đâu cần nghe lời than vãn muôn thuở ấy. Với nó, lời phàn nàn chẳng có gì mới, chẳng hề động lòng, có khi còn cho là bà mẹ khó quá, làm phiền khó dễ cho nó qua. Chứ nó đã xài quen rồi. Chính nó cũng còn chẳng biết mình đã tiêu xài, mua sắm hết bao nhiêu. Vì ở nhà nó, ngay cả mẹ nó cũng chẳng biết mình chi xài bao nhiêu kia mà.

Có nhiều bà mẹ bây giờ than phiền thói chi xài ghê gớm của các con, và "không hiểu sao chúng chưa làm ra tiền mà lại không thấy xót xa". Trước mắt các cậu ấm cô chiêu ấy là chặng đường đời nhiều thử thách, còn phải học hành, thành đạt, thất bại, vượt khó mới kiếm ra tiền bạc. Vậy mà thói quen tiêu xài lại đến trước. Có cả một thế hệ cậu ấm cô chiêu - các "thiếu gia" đốt tiền của cha mẹ, nào "đi du nà không học", xài đồ hiệu, nào là vũ trường quán bar, ghi thẻ rượu (thiếu nợ cao cấp). Đám này luôn miệng chê bai thế hệ già, trong khi chúng chẳng làm nên tích sự gì, vấn sống bám, phung phí bằng tiền của những người già ấy.

Nếu không muốn con cái đi vào "mô hình" ghê sợ đó, từ trong gia đình, cha mẹ phải dạy con xài tiền, giá trị của tiền ngay từ khi chúng còn bé. Dạy thế nào, xài thế nào, tùy thuộc mỗi nhà, không có công thức chung. Nhưng đừng buông thả, "đáp ứng theo nhu cầu" mà không kiểm soát.

 
507
0
0

zoe

New Member
Ðề: Cha mẹ phải dạy con cách tiêu tiền

Ngày xưa lúc còn nhỏ mình có đọc một cuốn sách hình như của Makarenko về rất nhiều vấn đề thông qua các câu chuyện nhỏ, cả dạy cách tiêu tiền, cách đói mặt với sự tức giận, etc.. Rất ấn tượng với cách giáo dục rất "dân chủ" mà lại rất "hiệu quả" trong cuốn sách. Ko nhớ nổi tên cuốn sách đó là gì và còn xuât bản ko. Có ai biết ko ???
 
240
0
0

Liên ròm

New Member
Ðề: Cha mẹ phải dạy con cách tiêu tiền

Ngày xưa lúc còn nhỏ mình có đọc một cuốn sách hình như của Makarenko về rất nhiều vấn đề thông qua các câu chuyện nhỏ, cả dạy cách tiêu tiền, cách đói mặt với sự tức giận, etc.. Rất ấn tượng với cách giáo dục rất "dân chủ" mà lại rất "hiệu quả" trong cuốn sách. Ko nhớ nổi tên cuốn sách đó là gì và còn xuât bản ko. Có ai biết ko ???
KHông ạ và cũng rất muốn đọc. Ai có share cho ròm với nhe.

Chị cũng đang dạy con dần dần mấy vụ này. Mua cho con một đôi giày 80 bảng có thể được nhưng vẫn cho con lựa chọn cho đã rồi nói giày này mắc lắm mẹ không đủ tiền nếu con muốn mua cuối năm học mẹ dành tiền mẹ mua cho con. Lúc đó nó sale mua rẻ hơn.

Không cho tiền con lúc đi học chỉ cho đúng tiền một chai nước 40p hay một gói raisin 20p thôi.

Đi chơi con muốn quà thì cho con £2 mua gì tùy thích nếu không đủ tiền mua, hãy để dành cho đến khi đủ.
 
5,624
9
38

metyruoi

Active Member
Ðề: Cha mẹ phải dạy con cách tiêu tiền

Ngày xưa lúc còn nhỏ mình có đọc một cuốn sách hình như của Makarenko về rất nhiều vấn đề thông qua các câu chuyện nhỏ, cả dạy cách tiêu tiền, cách đói mặt với sự tức giận, etc.. Rất ấn tượng với cách giáo dục rất "dân chủ" mà lại rất "hiệu quả" trong cuốn sách. Ko nhớ nổi tên cuốn sách đó là gì và còn xuât bản ko. Có ai biết ko ???


KHông ạ và cũng rất muốn đọc. Ai có share cho ròm với nhe.

Chị cũng đang dạy con dần dần mấy vụ này. Mua cho con một đôi giày 80 bảng có thể được nhưng vẫn cho con lựa chọn cho đã rồi nói giày này mắc lắm mẹ không đủ tiền nếu con muốn mua cuối năm học mẹ dành tiền mẹ mua cho con. Lúc đó nó sale mua rẻ hơn.

Không cho tiền con lúc đi học chỉ cho đúng tiền một chai nước 40p hay một gói raisin 20p thôi.

Đi chơi con muốn quà thì cho con £2 mua gì tùy thích nếu không đủ tiền mua, hãy để dành cho đến khi đủ.

Em cũng không có ạ, và em cũng rất muốn đọc. Các chị ai có cuốn sách đó thì cho em đọc ké với nhé!

Dạy trẻ con tiêu tiền bây giờ khó quá các chị ạ. Em cũng sắm cho TR một cuốn sổ, mỗi lần mua gì, em đều đọc cho TR tự ghi vào, cả tiền học phí, tiền ăn, tiền sữa, tiền sách vở,...linh tinh thứ. Nhưng mà vẫn chưa nhận thức được đâu chị ạ, cũng hay vòi vĩnh thứ này, thứ kia nhưng luôn bị từ chối và chấp nhận sự từ chối một cách "tâm phục, khẩu phục".

Em thấy, khi mua đồ cho con, nên cho bọn chúng đi cùng, để các con tự lựa chọn món đồ mà mình thích. Nếu bố mẹ thấy không hợp lý thì sẽ giải thích để con hiểu, như thế, con sẽ nhận thức được rõ hơn về vật dụng của mình, màu sắc, hình dáng nên như thế nào để phù hợp với con, và trên hết, con sẽ thấy mình được tự chủ, không có cảm giác bị bố mẹ bắt mặc cái này, ép dùng cái kia. Quần áo, sách truyện, đồ chơi,...của TR nhà em đa số là do cháu tự chọn dưới sự tư vấn của anh ấy. Đàn ông lớn nói với đàn ông bé buồn cười lắm, nhưng họ nghe nhau hơn, hơn nữa, anh ấy có óc thẩm mĩ tốt, biết cái gì nên mua, cái gì không, chứ không lởm khởm như em. Hì hì...
 
Top