Mẹ bật đèn xanh cho con gái 18 tuổi làm “chuyện ấy”

10,222
30
48

ALnML

Super Moderator
Mẹ bật đèn xanh cho con gái 18 tuổi làm “chuyện ấy”



- “Tôi biết đa số mọi người sẽ sửng sốt, giận dữ và lên án, khi biết một người mẹ 42 tuổi lại cho phép con gái mình quan hệ với bạn trai khi cháu đủ 18 tuổi, như một món quà. Nhưng, tình dục không có tội, nó là một bản năng và nhu cầu tất yếu của con người. Cái sai của người Việt Nam là cố tình lảng tránh để rồi lại quay sang đổ tội con cái mình khi các cháu có hậu quả”
 Chị Nguyễn Minh Huyền – giảng viên Đại học – trú tại Khu chung cư làng quốc tế Thăng Long – Hà Nội chia sẻ quan điểm giáo dục giới tính với con gái.
 “Chuyện ấy” là một món quà khi con đủ lớn

Tỷ lệ nạo phá thai của trẻ vị thành niên ở Việt Nam quá lớn khiến chị Huyền nghĩ, cách tốt nhất là cho con mình quan hệ tình dục khi cháu có nhu cầu với điều kiện cháu đã có kiến thức và kỹ năng tự bảo vệ (ảnh minh họa)
 Dưới ánh đèn ngủ nhàn nhạt, gương mặt con gái chị trong sáng đến thánh thiện. Chỉ vài phút trước, gương mặt thánh thiện của con khiến chị rụng rời. Giữa khi chị đang say giấc thì con gái quay sang ôm riết lấy cơ thể chị, tay quấn quýt khắp mặt, khắp lưng mẹ, miệng lẩm bẩm gọi tên – tên của cậu con trai cùng đội tình nguyện, thi thoảng vẫn đến nhà đón đưa con đi chơi, đi học.
 Chị điếng người, tim đập loạn xạ, ruột gan như thắt lại trong thoáng chốc. Hàng trăm giả thiết tuôn ra trong đầu khiến chị không sao chợp mắt được. Con vẫn thở đều, còn nỗi tủi thân trong lòng người mẹ cũng bắt đầu hạ nhiệt. Phải, con gái chị đã không còn là đứa trẻ 15 tuổi hoang mang, ngơ ngác ngày nào nữa…
 Ngược dòng thời gian, chị nhớ lại kỉ niệm không bao giờ quên trong hành trình làm mẹ của mình. Chị kể: “Tôi còn nhớ 4 năm trước, một buổi chiều cô con gái 15 tuổi của tôi chạy ào về nhà. Ấp úng mãi, con bé mới kể, bạn gái thân nhất của nó đã “dính bầu”. Nghe từ “dính bầu” thốt ra từ miệng con gái khiến tôi sốc thực sự. Cứ nghĩ các con đang ở tuổi hồn nhiên trong sáng, ngờ đâu lại có thể xảy ra cơ sự như thế này?
 Cháu gái kia mặt tái xanh, mắt sưng húp khi mẹ con tôi tìm đến. Cháu không dám kể với ai khác ngoài bạn thân là con tôi. Và chúng cầu cứu tôi - người lớn duy nhất mà chúng tin cậy lúc này..
 Sự việc khiến tôi giật mình nghĩ, nếu chẳng may đứa trẻ “dính bầu” kia là con tôi, thì tôi phải làm thế nào? Không chỉ cháu mà bản thân tôi sẽ khổ sở và đau đớn xiết bao!”

Theo số liệu năm 2011 của Tổng cục Thống kê và UNICEF về tỷ lệ sinh con của vị thành niên ở Việt Nam là 4,6%, cao hơn nhiều so với các nước châu Á khác. Cùng với mang thai ngoài ý muốn, tỷ lệ phá thai ở vị thành niên cũng rất cao, chiếm khoảng 20% trong tổng số các ca nạo phá thai ở VN. (ảnh GDXH)

 Chuyện ấy vừa là cú sốc, vừa là cơ hội để chị gần gũi hơn với con.
 “Tôi cứ nghĩ, chuyện tình dục, tình yêu, trinh tiết ... phải bao giờ con chuẩn bị lấy chồng mới dạy. Nhưng sau chuyện đó, tôi quyết định phải nói ngay không thì “quá muộn” mất!”
 Nhờ vừa cùng con chia sẻ một bí mật động trời nên chị dễ dàng tiếp cận với con. Chưa bao giờ hai mẹ con lại gần gũi, cởi mở đến thế với những chủ đề “tế nhị” như con sinh ra từ đâu, vì sao lại có con trong cuộc đời, thế nào là tình dục và quan hệ tình dục an toàn... Không những thế, cháu còn đặt ra nhiều câu hỏi, thắc mắc mà chính chị cũng không ngờ đến..
 Cũng trong buổi trò chuyện ấy, chị và con đã đi đến một cam kết đặc biệt với thỏa thuận về “điều kiện cần và đủ” mà chỉ hai mẹ con hiểu.
 Gương mặt người mẹ sáng rỡ khi nhớ lại cuộc trò chuyện với con: “Tôi nói vui với con, cứ coi chuyện ấy là một món quà, không phải ai cũng được nhận. Nếu con thực sự muốn thì đó cũng có thể là món quà tặng đánh dấu tuổi trưởng thành của con. Điều kiện cần là con phải đủ 18 tuổi, còn điều kiện đủ là tình yêu, và tâm lý sẵn sàng với “nửa kia” tin cậy”. Cháu cười toe toét, bảo tôi nói chuyện y như là chuyên gia tâm lý vậy!
 Hai mẹ con cùng cam kết, tôi sẽ tôn trọng tự do, sở thích cùng mọi quyết định của cháu, chỉ “góp ý” chứ không áp đặt. Ngược lại, cháu cũng phải tôn trọng “điều kiện cần và đủ” mà bố mẹ đưa ra”: Không vượt rào khi chưa đủ 18 tuổi”
 Sau đó, chị còn hướng dẫn con cách dùng thuốc tránh thai, sử dụng bao cao su, giảng giải cho con nghe về về sốc tâm lý hay các nguy cơ mắc bệnh do QHTD.
 “Điều gì đơn giản thì tôi nói, điều gì phức tạp hơn thì tôi mua sách cho cháu tự tìm hiểu.. Nhiều người bạn của tôi khi nghe kể đã giãy nảy lên bảo rằng, tôi liều quá, vẽ đường cho hươu chạy. Tôi chỉ cười, ừ vẽ đường cho chúng nó chạy đúng, còn hơn là giấu giếm, để rồi nước mắt ngắn dài đi chữa cháy lúc “tai nạn” xảy ra!”

"Khi con đã đủ 18 tuổi thì dù khó khăn nhưng tôi cũng thuận lòng chấp nhận   Nhắc đến “tai nạn” chị lại nghe buốt lòng. Tâm trí chị vẫn rối bời sau đêm ngủ cùng con. Phải khó khăn lắm chị mới vượt qua được.
 “Sáng hôm sau, trong lúc giúp con dọn phòng, tôi “nhắc khéo” con, vừa cười vừa bảo, hôm qua con gái mẹ mơ thấy ai mà ôm mẹ chặt thế. Cháu đỏ mặt cười, không nói gì, chỉ tinh nghịch bảo “Mẹ yên tâm đi, con nhớ “cần và đủ” mà...” Tôi gõ đầu mắng yêu con, miệng cười mà trong lòng muốn khóc. Nhưng dù vậy tôi cũng an tâm phần nào, vì con vẫn còn nhớ những điều mà tôi dạy cháu, vẫn nhớ đến “cam kết” của mình”
 Cũng như nhiều người mẹ luôn nghĩ con mình còn bé bỏng, chị luôn quặn lòng khi dõi theo mỗi bước đi của con.
 Chị bảo rằng: “Lòng mẹ thương con bằng trời bằng biển. Nhưng thương con đến mấy cũng chẳng cha mẹ nào theo sát con, bao bọc, bảo vệ con cả đời được. Chi bằng dạy cho con tự bảo vệ mình. Và vì vậy, biết chắc chắn đến một lúc nào đó, con cũng trưởng thành, biết yêu, biết... làm chuyện ấy.
 Và nếu “lúc nào đó” là lúc này, khi con đã đủ 18 tuổi thì dù khó khăn nhưng tôi cũng thuận lòng chấp nhận”
 Minh Tâm (ghi)

 VietnamNet
 
10,222
30
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Mẹ bật đèn xanh cho con gái 18 tuổi làm “chuyện ấy”

Mẹ cho con gái tuổi teen ngủ với bạn trai tại nhà

- Bài viết này đăng trên tờ Daily Mail đã nhận được hơn 780 ý kiến phản hồi, có những ý kiến phản đối dữ dội từ các bậc phụ huynh cũng như học sinh. Nhưng trong đó cũng có nhiều chia sẻ từ các độc giả đồng cảm. Điều này cho thấy, câu chuyện giáo dục giới tính cho con cái tuổi teen vẫn là một vấn đề nhạy cảm gây tranh luận trong xã hội Anh.


 Tại Anh, những bà mẹ trung lưu làm như vậy. Còn các phương án khác họ thấy thậm chí còn đáng lo sợ hơn.
 Cho con gái tuổi teen ngủ với bạn trai tại nhà để an toàn
 Khi cô con gái Alicia của Sarah Watt sang tuổi 16 và hỏi mẹ rằng liệu cô bé và cậu bạn trai mới “yêu” được ba tháng có thể qua đêm với nhau được không, Sarah không hề cảm thấy giận dữ hay buồn phiền. Thay vào đó, Sarah đã đáp lại theo cách khiến cho các ông bố bà mẹ khác hoảng hồn – cô đã mua cho Alicia một chiếc giường đôi để hai đứa nhỏ có thể cảm thấy thoải mái khi đi ngủ.
 Giờ đây, Alicia – 17 tuổi và cậu bạn trai Matt – 18 tuổi, sinh viên nhiếp ảnh – đã ngủ với nhau rất nhiều lần trên nhà của Sarah.
 Đó là cách mà bà mẹ Sarah – 46 tuổi – thu vén cho mối quan hệ tuổi teen của con gái mình, và cách làm đó khác xa với thời Sarah ở độ tuổi của con gái mình hiện giờ.

Chân dung bà mẹ cho phép con gái ngủ với bạn trai tại nhà, thậm chí còn mua một chiếc giường đôi cho đôi trẻ được ngủ thoải mái

 “Cha tôi rất độc đoán và không bao giờ cho phép bạn trai tôi ngủ lại” – Sarah nói. “Nhưng dù muốn hay không, bọn trẻ vẫn quan hệ tình dục với nhau, và thái độ của cha tôi đồng nghĩa với việc tôi đã chấp nhận mọi rủi ro, miễn là không để bố mẹ biết; chẳng hạn như uống quá nhiều và phần nào quen với việc uống thuốc tránh thai”.
 “Khi nhận thức được vấn đề, tôi nghĩ rằng mình đang nổi loạn và chống đối lại những gì mình được dạy dỗ. Cha mẹ không còn tôn trọng tôi nữa. tôi thấy mình đáng bị như vậy khi đã trưởng thành.
“Tôi muốn biết con gái mình đang ở đâu vào ban đêm, và ở với ai. Cho phép bạn trai của con bé ở cùng là cách tốt nhất để đảm bảo nó được an toàn”.
Theo cuốn sách mới của mình có tên “Không phải dưới mái nhà của tôi”, cách làm của Sarah rất nhạy cảm.
Tác giả cuốn sách là Amy Schalet cho rằng nguyên nhân khiến cho tỉ lệ mang thai ở tuổi teen tại Mỹ cao gấp 8 lần sao với tại Hà Lan là vì các bậc cha mẹ ở Hà Lan chấp nhận một cách tiếp cận thông thoáng hơn về sex ở tuổi vị thành niên. Do đó, 2/3 số cha mẹ ở Hà Lan cho phép bạn trai/gái của con mình (đang ở tuổi teen) ngủ qua đêm với nhau.
“Trong các gia đình ở Hà Lan có một kỳ vọng là việc quan hệ tình dục chỉ nên áp dụng trong các mối quan hệ khăng khít của đôi trẻ thực sự yêu nhau” – Schalet nói. “Các phụ huynh Hà Lan không muốn sex ở tuổi vị thành niên là một bí mật. Họ muốn có sự chia sẻ với các con mình trong độ tuổi đó, và có thể gây ảnh hưởng cũng như trợ giúp cho chúng”.
Còn tại Anh, các cha mẹ vẫn có luôn chia sẻ cách tiếp cận kiểu Mỹ “xa mặt cách lòng” với sinh hoạt tình dục của bọn trẻ.Tuy nhiên, tỉ lệ mang thai ở tuổi vị thành niên ở Anh vẫn cao nhất châu Âu, cao hơn Hà Lan 7 lần.
Nhưng, cách tiếp cận tự do kiểu Sarah có phải là câu trả lời?
Sarah đã ly hôn với bố của Alicia từ 6 năm trước và có một cô con gái lớn hơn là Anna, 20 tuổi. Cô bé đã chuyển ra ngoài sống với bạn trai từ 2 năm trước. Sarah theo rất sát hai cô con gái của mình và không hề muốn các con vượt ra khỏi vòng tay của mình.
“Tốt hơn là bạn có mối quan hệ cởi mở với các con của mình, và đối thoại về mọi việc, chứ không phải là áp đặt chúng những gì có thể làm, hoặc không thể làm” – Sarah nói.
“Tôi hiểu một điều rằng, cho dù cha mẹ nói gì đi chăng nữa, lũ trẻ vẫn quan hệ tình dục với nhau. Do đó, tôi cố gắng không nghĩ tới việc con gái mình đang làm gì khi bạn trai nó ở bên. Điều tôi không hề muốn đó là con bé có thể đi ra ngoài rồi gặp người đàn ông lạ, hoặc quan hệ không an toàn”.
Trong khi hầu hết bạn bè của Alicia không được phép để bạn trai ngủ lại nhà, Alicia nghĩ rằng cách làm của mẹ mình sẽ giúp cô tránh được các rủi ro hơn là các bạn đồng lứa.
“Khoảng 8 tháng trước, khi mẹ bảo rằng Matt có thể ngủ lại nhà, một số bạn bè của tôi đã phát ghen lên được, và họ không thể nào tin nổi là mẹ lại mua cho chúng tôi cả một chiếc giường đôi” – Alicia kể lại.
“Các cô gái khác cùng lứa với tôi có thể nói dối rằng họ ngủ với các bạn gái, nhờ đó mà họ có thể qua đêm với một bạn trai. Rõ ràng là sẽ an toàn hơn nếu như mẹ của bạn biết được bạn đang qua đêm ở đâu” – Alicia chia sẻ.
“Bố mẹ của tôi và Matt đều biểu lộ niềm tin tưởng vào chúng tôi và chúng tôi muốn giữ gìn niềm tin đó. Do vậy, chúng tôi luôn muốn có được sự ‘bảo vệ’ và tôn trọng mong muốn của bố mẹ”.

Bà mẹ trong ảnh cũng cho phép con gái được ngủ với bạn trai tại nhà từ lúc cô gái 16 tuổi
Sex dễ dàng là điều nguy hiểm
David Spellman – chuyên gia tư vấn tâm lý cho các trẻ vị thành niên tại Đông Lancashire – tin rằng các bà mẹ như Sarah đã nhầm lẫn và nghĩ rằng mọi trẻ tuổi teen đều dễ dàng quan hệ tình dục.
“Không phải đứa trẻ 16 tuổi nào cũng giống nhau. Mức độ trưởng thành và phát triển có thể rất khác nhau” – David nói. “Tôi có thể hiểu được việc các cha mẹ muốn biết con cái họ đang ở đâu, nhưng tôi không nghĩ rằng đó là một lập luận thuyết phục để cho phép bạn trai/gái của con ngủ qua đêm cùng nhau.
“Thật là sai lầm khi kết luận rằng mọi trẻ vị thành niên đều có sex cho dù bạn có cho phép việc đó trong nhà bạn hay không. Không phải mọi trẻ tuổi teen đều muốn quan hệ sớm, cho nên nếu như cho phép điều đó xảy ra một cách quá dễ dàng thì thật là nguy hiểm, vì điều đó có thể khuyến khích sex diễn ra sớm hơn đáng lẽ nó nên có” – David phân tích.
Trong khi đó, những người hay tiếp xúc với những người trẻ tuổi lại cho rằng những trẻ vị thành niên đó cảm thấy đủ thoải mái để cởi mở với cha mẹ họ về vấn đề giới tính. Đấy là một vũ khí then chốt trong cuộc chiến hạn chế các bệnh lây lan qua đường tình dục và tỉ lệ mang thai trong nhóm tuổi này.
Với các con số thống kê gần đây cho thấy ¼ các trường hợp nạo phá thai ở nước Anh là ở độ tuổi teen – trong đó gần 60% thừa nhận họ không thường xuyên sử dụng biện pháp tránh thai, một số cho rằng chúng ta đều cần các công cụ phù hợp khi cần.
Suzie Hayman – cố vấn cho quỹ Family Lives – cho rằng một điểm khác biệt then chốt giữa trẻ vị thành niên ở Anh và ở Hà Lan đó là trẻ của Anh không sẵn sàng chia sẻ về sex với cha mẹ của họ.
“Ở đất nước này, chúng ta vẫn chưa có giáo dục giới tính cho thật tốt, và bản thân hầu hết các phụ huynh cũng không được giáo dục giới tính đầy đủ, vậy nên họ không có một cách thức nói chuyện này cho thật dễ chịu” – Suzie nói.
“Nếu như bạn nói với bọn trẻ rằng bạn không cho phép chúng quan hệ trong nhà bạn, chúng sẽ làm việc đó một cách bí mật và cảm thấy xấu hổ. Và nếu như bạn khiến cho sex trở thành thứ mà chúng buộc phải giấu diếm, điều đó cũng có nghĩa là bạn đã tăng thêm rủi ro cho việc quan hệ tình dục không an toàn”.
“Nếu như lũ trẻ biết bạn không đồng tình, điều này sẽ khiến lũ trẻ có xu hướng không muốn sử dụng bao cao su hoặc thuốc ngừa thai, vì chúng lo ngại rằng bạn sẽ tìm thấy các thứ đó” – Suzie phân tích.
Tuy nhiên, Suzie nhấn mạnh về tầm quan trọng của việc phải nói rõ cho bọn trẻ rằng sex chỉ nên là một phần của tình yêu đôi lứa, và cảnh báo các phụ huynh đang cấm cửa bạn trai/gái của con mình ngoài cửa nhà.
“Cũng giống như các cô gái trẻ, các cậu trai ở Hà Lan cảm thấy thoải mái khi nói chuyện yêu đương với người yêu của mình. Trong khi đó, kiến thức giáo dục giới tính của các cậu trai trẻ người Anh lại thường là học ‘mót’ từ các phim nóng, và thường thích nói về chuyện làm tình theo khía cạnh làm sao có thể thỏa mãn nhất” – Suzie phân tích.
Lê Thu (theo Daily Mail)
 VietnamNet
 
10,222
30
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Mẹ bật đèn xanh cho con gái 18 tuổi làm “chuyện ấy”

[h=1]Bật đèn "sex" cho con là thất bại của người mẹ![/h]
- Ngay sau khi bài viết " Mẹ bật đèn xanh cho con gái 18 tuổi làm "chuyện ấy" đăng tải, tòa soạn đã nhận hàng trăm ý kiến phản hồi của độc giả về chủ đề nóng này. Chúng tôi xin trích đăng ý kiến của chị Nguyễn Thị Hằng (Hoàng Mai - Hà Nội) tranh luận cùng chị Nguyễn Minh Huyền về câu chuyện nên hay không nên "vẽ đường cho hươu chạy"?



Tôi cũng là một người mẹ có con gái đang ở tuổi teen. Đọc trường hợp của chị Huyền, tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn không thể nào đồng tình được với cái phần thưởng mà chị dành cho con.
Tôi có phải là một người cổ hủ không? Chắc chắn là không.
Tôi nghĩ mình từng là người thiệt thòi, không được giáo dục giới tính dù ít dù nhiều, cha mẹ trước đây hầu như cũng không chỉ bảo một chút gì, điều đó là do rất nhiều lý do và cả ý thức ở một giai đoạn nhất định. Tất cả những gì chúng tôi biết trước đây, oái oăm thay, đều là từ những cuốn sách tôi đọc trộm.

Tôi luôn nghĩ mình cần phải bù đắp cho con mình để chúng không bị mù tịt như thế hệ chúng tôi. Bởi vậy tôi chú ý chỉ cho con, ngay từ bé, cách khám phá dần dần bản thân từ chuyện vệ sinh cá nhân, từ cách ăn mặc, ứng xử hàng ngày cho đến việc nhìn nhận các mối quan hệ những người xung quanh...
Lợi thế của các cháu bây giờ là ở trường các cũng được tiếp xúc với giáo dục giới tính, sách báo về chủ đề này cũng rất nhiều, tuy nhiên hướng dẫn của cha mẹ cũng hết sức quan trọng. Tất cả những thứ đó phải được ngấm từ từ vào ý thức của con cái từ bé đến lớn.

Khuyến khích con làm "chuyện ấy" là sự thất bại của cha mẹ!
Sự hiểu biết về giới tính, về an toàn tình dục của chúng chắc chắn phải được đặt trong môi trường, truyền thống văn hóa xã hội Việt Nam. Dù xã hội có thay đổi, có hội nhập thế nào đi chăng nữa, thì cái trinh tiết, sự thủy chung vẫn được tôn trọng.
Trở lại với câu chuyện của chị Huyền, theo tôi cũng đã từng có nhiều ý kiến bàn luận về chủ đề này, song tập trung về hai quan điểm sau:

- Loại quan điểm thứ nhất là: Cần giữ nền nếp truyền thống, coi trọng sự trinh tiết, hướng dẫn trẻ mới lớn nghiêm túc trong quan hệ, tránh quan hệ tình dục ở tuổi vị thành niên bằng những cách nghiêm khắc và không chấp nhận quan hệ tình dục trước hôn nhân. Đặc biệt, trong môi trường sống không nên "vẽ đường cho hươu chạy".

- Loại quan điểm thứ hai là: Cần dạy cho trẻ biết về giới tính ngay từ khi có thể, đặc biệt nhiều người thuộc nhóm quan điểm này còn cho rằng cần thoải mái với lớp trẻ hơn, có thể chấp nhận được việc quan hệ tình dục ở lứa tuổi teen nếu việc quan hệ là an toàn. Lý luận của nhóm này là "không vẽ đường, thì hươu vẫn chạy", do vậy cần "vẽ cho hươu chạy đúng đường".


Chấp nhận việc quan hệ tự do, dần dần tình dục sẽ chỉ là một trò chơi đáp ứng nhu cầu bản năng... (Ảnh chỉ có tính minh họa).

Trong khi hai quan điểm nói trên vẫn còn đang tranh luận chưa ngã ngũ, thì thực tế đời sống tình dục tuổi teen ở Việt Nam ngày càng đáng báo động. Nạn phá thai trầm trọng, tỷ lệ phá thai ở Việt Nam đứng vào hàng cao nhất thế giới. Thậm chí tuổi nạo phá thai ngày càng trẻ hóa là một thực trạng nguy hiểm không chỉ cho cá nhân, gia đình mà là vấn nạn của xã hội.

Việc đưa ra một quan điểm, hướng giáo dục là hết sức quan trọng và cấp thiết.

Cần nhận định vấn đề dựa trên nhiều yếu tố như truyền thống, đạo đức xã hội, thói quen của người Việt và cả những thực tế đã và đang xảy ra mới mong tìm được câu trả lời thỏa đáng. Người viết bài này xin đóng góp một vài ý kiến như sau:

Tôi không đồng tình với những người có quan điểm thứ hai là hoàn toàn tự do tình dục, kể cả lứa tuổi teen, miễn là đảm bảo an toàn. Theo tôi, tư tưởng này chỉ phản ánh sự thất bại trong việc giáo dục giới tính của gia đình và xã hội mà thôi.
Dù xã hội có thay đổi, có hội nhập thế nào đi chăng nữa, thì cái trinh tiết, sự thủy chung vẫn được tôn trọng.


Không ai phủ nhận việc quan hệ giới tính là một nhu cầu bình thường trong đời sống con người, nó cũng như đói ăn, khát uống, mỏi mệt phải nghỉ ngơi, thư giãn... Tuy nhiên, điều đó không phải được đáp ứng một cách thoải mái và hoàn toàn tự do. Đời sống tình dục không chỉ ràng buộc theo từng điều kiện bản thân, nó còn chịu ràng buộc bởi các quy luật tự nhiên, xã hội khác nhau.
Không thể lấy tiêu chuẩn Mỹ áp vào Việt Nam
Trong điều kiện văn hóa Việt Nam, ngoài lý do về sức khỏe, thì tình dục luôn được quan trọng hóa như một nét đẹp, sự ràng buộc đời sống tình yêu, hôn nhân và trách nhiệm. Không chỉ quan niệm xã hội, gia đình ràng buộc điều đó, mà ngay bản chất tự nhiên của tình yêu, tình dục con người cũng đã chứng minh điều này. Con người Việt Nam thiên về yếu tố tình cảm nhiều hơn và tình cảm là điều kiện cần và đủ cho các hoạt động tình dục.

Văn hóa Việt Nam luôn coi trong yếu tố luân lý và tình cảm. Do vậy việc quan hệ bừa bãi là điều khó chấp nhận. Bởi nếu chấp nhận việc quan hệ tự do, bừa bãi (trong chừng mực tuổi tác và điều kiện xã hội) không kiềm chế hoặc có những định chế xã hội nhất định, dần dần tình dục sẽ trở thành một trò chơi đáp ứng nhu cầu bản năng. Khi đó, yếu tố tình cảm đương nhiên sẽ bị coi nhẹ, quan hệ gia đình, vợ chồng sẽ bị xem thường.

Đành rằng đó cũng là một nhu cầu chính đáng khi con người đến tuổi trưởng thành. Nhưng không phải bất cứ nhu cầu nào của con người cũng phải được đáp ứng và đáp ứng ngay lập tức. Một người có thể uống rượu như một nhu cầu thư giãn cho cơ thể sau một ngày lao động mệt nhọc, trước bữa ăn để có lợi cho sức khỏe.

Song không phải tuổi nào cũng nên uống rượu và có thể uống rượu, bởi nó không phù hợp và không có lợi cho cơ thể, hoàn cảnh của người đó. Nếu chúng ta thấy một đứa bé ngồi uống rượu như người lớn, chắc hẳn đó là điều khó chấp nhận ở xã hội Việt Nam. Nếu mọi nhu cầu cần được đáp ứng ngay, con người chắc sẽ khó có thể tiến bộ trong đời sống cá nhân cũng như trong các hoạt động xã hội.

Nhiều người cho rằng, lấy xã hội phương Tây là những nơi văn minh làm tiêu chuẩn, cuộc cách mạng tình dục đã xảy ra và chuyện quan hệ tình dục là hoàn toàn thoải mái miễn đảm bảo yếu tố an toàn, tại sao chúng ta không nên học theo họ áp dụng vào đời sống Việt Nam cho gia đình và xã hội ngày càng văn minh hơn? Thực tế chứng minh rằng, sau cuộc cách mạng tình dục, thì dần dần các nước Phương Tây lại trở về truyền thống nhân loại là gia đình. Yếu tố gia đình ngày càng được coi trọng và quan hệ tình dục sau những cơn bùng nổ có tính chất "cách mạng" dịu lại, thì lại dần dần trở về trạng thái cũ.

Mặt khác, ngoài yếu tố vật chất, thì đời sống văn hóa như xã hội Mỹ khác với Việt Nam như hai trạng thái không cùng thứ nguyên. Ở đó, sự tự do của con người được tôn trọng cao độ và chính bản thân mỗi người có trách nhiệm rất cao với bản thân mình và xã hội. Ngoài ra, yếu tố tình cảm của họ có những nét văn hóa khác hoàn toàn người Việt Nam. Chúng ta có thể thấy ở Việt Nam những gia đình "tứ đại đồng đường" - nghĩa là bốn thế hệ cùng chung sống gồm ông bà, bố mẹ, con và cháu - song ở Mỹ điều này là cực hiếm hoi nếu không muốn nói là không có.

Thậm chí, người Việt Nam chắc sẽ khó chấp nhận khi bố mẹ già nếu không sống với nhau, thì đưa vào nhà dưỡng lão vì ở đó người già được chăm sóc còn tốt hơn. Nhưng ở Mỹ điều đó là hoàn toàn tự nhiên. Cũng tương tự, ở Việt Nam, sự chênh lệch về tuổi tác và hoàn cảnh giữa hai vợ chồng là điều luôn được đặt nặng trong vấn đề hôn nhân, nhưng ở Mỹ, điều đó là bình thường, miễn là hai bên muốn sống cùng nhau.

Một lần, tôi đến nhà một người quen ở California, đây là gia đình một người đã từng định cư ở Mỹ từ trước những năm 1970. Chủ nhà là người Việt kể cho tôi nghe rằng: Chồng bà mất tích để lại cho bà 4 người con. Năm 1968, bà gặp một người lính Mỹ đến Việt Nam, là một thanh niên mới đi nghĩa vụ quân sự, chưa hề lập gia đình. Hai người lấy nhau và sau khi hết hạn quân dịch tại Việt Nam, ông đưa bà về Mỹ. Bốn đứa con đi cùng, hai người có thêm một người con duy nhất sau đó. Năm đứa con vừa riêng vừa chung được ông quý như nhau.

Khi về Mỹ sinh sống, điều bà sốc nhất là cách sống của người Mỹ. Con gái lớn sau 14 tuổi, có thể chọn bạn trai và đưa về nhà ở phòng riêng mình tùy thích, bố mẹ hoàn toàn không có quyền ngăn cản. Nếu xâm phạm tự do, đánh mắng nó chẳng hạn, thì nó có thể gọi cảnh sát đến đưa bố mẹ về đồn. Từ chỗ khó chấp nhận, dần dần bà phải chấp nhận cách sống của xã hội Mỹ, nhưng đến khi gặp tôi, bà vẫn ấm ức dù đã hơn 40 năm sống trên đất Mỹ. Hiện nay, các con bà đã lớn và ở các thành phố khác nhau, khi đến thăm ông bà sẽ có kế hoạch trước.

Một xã hội có một nền văn hóa khác nhau, vì vậy không thể đem áp dụng cách hành xử của nền văn hóa này cho nền văn hóa khác một cách máy móc.

Vấn đề đặt ra, là vấn nạn "không vẽ đường thì hươu vẫn chạy" sẽ phải giải quyết như thế nào? Điều này cần sự đồng thuận của xã hội, cần có cách giáo dục giới tính đúng đắn, phù hợp với văn hóa xã hội, có thái độ dứt khoát với các tệ nạn, các điều kiện có thể tha hóa tuổi trẻ, đi ngược với đời sống văn hóa, xã hội Việt Nam. Cần lên án nghiêm khắc với tệ nạn nạo thai chui, coi đời sống, sinh linh con người không có giá trị, chỉ nhằm khai thác sự thỏa mãn tình dục nơi lớp trẻ, dẫn họ đến sự ích kỷ, coi nhẹ và làm suy đồi đạo đức xã hội.
Nguyễn Thị Hằng (Hoàng Mai, Hà Nội)
 
10,222
30
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Mẹ bật đèn xanh cho con gái 18 tuổi làm “chuyện ấy”

[h=1]Bật đèn "sex" cho con là thất bại của người mẹ![/h]
- Ngay sau khi bài viết " Mẹ bật đèn xanh cho con gái 18 tuổi làm "chuyện ấy" đăng tải, tòa soạn đã nhận hàng trăm ý kiến phản hồi của độc giả về chủ đề nóng này. Chúng tôi xin trích đăng ý kiến của chị Nguyễn Thị Hằng (Hoàng Mai - Hà Nội) tranh luận cùng chị Nguyễn Minh Huyền về câu chuyện nên hay không nên "vẽ đường cho hươu chạy"?

http://vietnamnet.vn/vn/doi-song/60461/me-bat-den-xanh-cho-con-gai-18-tuoi-lam--chuyen-ay-.html

Tôi cũng là một người mẹ có con gái đang ở tuổi teen. Đọc trường hợp của chị Huyền, tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn không thể nào đồng tình được với cái phần thưởng mà chị dành cho con.
Tôi có phải là một người cổ hủ không? Chắc chắn là không.
Tôi nghĩ mình từng là người thiệt thòi, không được giáo dục giới tính dù ít dù nhiều, cha mẹ trước đây hầu như cũng không chỉ bảo một chút gì, điều đó là do rất nhiều lý do và cả ý thức ở một giai đoạn nhất định. Tất cả những gì chúng tôi biết trước đây, oái oăm thay, đều là từ những cuốn sách tôi đọc trộm.
Tôi luôn nghĩ mình cần phải bù đắp cho con mình để chúng không bị mù tịt như thế hệ chúng tôi. Bởi vậy tôi chú ý chỉ cho con, ngay từ bé, cách khám phá dần dần bản thân từ chuyện vệ sinh cá nhân, từ cách ăn mặc, ứng xử hàng ngày cho đến việc nhìn nhận các mối quan hệ những người xung quanh...
Lợi thế của các cháu bây giờ là ở trường các cũng được tiếp xúc với giáo dục giới tính, sách báo về chủ đề này cũng rất nhiều, tuy nhiên hướng dẫn của cha mẹ cũng hết sức quan trọng. Tất cả những thứ đó phải được ngấm từ từ vào ý thức của con cái từ bé đến lớn.
Khuyến khích con làm "chuyện ấy" là sự thất bại của cha mẹ!
Sự hiểu biết về giới tính, về an toàn tình dục của chúng chắc chắn phải được đặt trong môi trường, truyền thống văn hóa xã hội Việt Nam. Dù xã hội có thay đổi, có hội nhập thế nào đi chăng nữa, thì cái trinh tiết, sự thủy chung vẫn được tôn trọng.
Trở lại với câu chuyện của chị Huyền, theo tôi cũng đã từng có nhiều ý kiến bàn luận về chủ đề này, song tập trung về hai quan điểm sau:
- Loại quan điểm thứ nhất là: Cần giữ nền nếp truyền thống, coi trọng sự trinh tiết, hướng dẫn trẻ mới lớn nghiêm túc trong quan hệ, tránh quan hệ tình dục ở tuổi vị thành niên bằng những cách nghiêm khắc và không chấp nhận quan hệ tình dục trước hôn nhân. Đặc biệt, trong môi trường sống không nên "vẽ đường cho hươu chạy".

- Loại quan điểm thứ hai là: Cần dạy cho trẻ biết về giới tính ngay từ khi có thể, đặc biệt nhiều người thuộc nhóm quan điểm này còn cho rằng cần thoải mái với lớp trẻ hơn, có thể chấp nhận được việc quan hệ tình dục ở lứa tuổi teen nếu việc quan hệ là an toàn. Lý luận của nhóm này là "không vẽ đường, thì hươu vẫn chạy", do vậy cần "vẽ cho hươu chạy đúng đường".

Chấp nhận việc quan hệ tự do, dần dần tình dục sẽ chỉ là một trò chơi đáp ứng nhu cầu bản năng... (Ảnh chỉ có tính minh họa).

Trong khi hai quan điểm nói trên vẫn còn đang tranh luận chưa ngã ngũ, thì thực tế đời sống tình dục tuổi teen ở Việt Nam ngày càng đáng báo động. Nạn phá thai trầm trọng, tỷ lệ phá thai ở Việt Nam đứng vào hàng cao nhất thế giới. Thậm chí tuổi nạo phá thai ngày càng trẻ hóa là một thực trạng nguy hiểm không chỉ cho cá nhân, gia đình mà là vấn nạn của xã hội.

Việc đưa ra một quan điểm, hướng giáo dục là hết sức quan trọng và cấp thiết.

Cần nhận định vấn đề dựa trên nhiều yếu tố như truyền thống, đạo đức xã hội, thói quen của người Việt và cả những thực tế đã và đang xảy ra mới mong tìm được câu trả lời thỏa đáng. Người viết bài này xin đóng góp một vài ý kiến như sau:

Tôi không đồng tình với những người có quan điểm thứ hai là hoàn toàn tự do tình dục, kể cả lứa tuổi teen, miễn là đảm bảo an toàn. Theo tôi, tư tưởng này chỉ phản ánh sự thất bại trong việc giáo dục giới tính của gia đình và xã hội mà thôi.
Dù xã hội có thay đổi, có hội nhập thế nào đi chăng nữa, thì cái trinh tiết, sự thủy chung vẫn được tôn trọng.


Không ai phủ nhận việc quan hệ giới tính là một nhu cầu bình thường trong đời sống con người, nó cũng như đói ăn, khát uống, mỏi mệt phải nghỉ ngơi, thư giãn... Tuy nhiên, điều đó không phải được đáp ứng một cách thoải mái và hoàn toàn tự do. Đời sống tình dục không chỉ ràng buộc theo từng điều kiện bản thân, nó còn chịu ràng buộc bởi các quy luật tự nhiên, xã hội khác nhau.
Không thể lấy tiêu chuẩn Mỹ áp vào Việt Nam
Trong điều kiện văn hóa Việt Nam, ngoài lý do về sức khỏe, thì tình dục luôn được quan trọng hóa như một nét đẹp, sự ràng buộc đời sống tình yêu, hôn nhân và trách nhiệm. Không chỉ quan niệm xã hội, gia đình ràng buộc điều đó, mà ngay bản chất tự nhiên của tình yêu, tình dục con người cũng đã chứng minh điều này. Con người Việt Nam thiên về yếu tố tình cảm nhiều hơn và tình cảm là điều kiện cần và đủ cho các hoạt động tình dục.

Văn hóa Việt Nam luôn coi trong yếu tố luân lý và tình cảm. Do vậy việc quan hệ bừa bãi là điều khó chấp nhận. Bởi nếu chấp nhận việc quan hệ tự do, bừa bãi (trong chừng mực tuổi tác và điều kiện xã hội) không kiềm chế hoặc có những định chế xã hội nhất định, dần dần tình dục sẽ trở thành một trò chơi đáp ứng nhu cầu bản năng. Khi đó, yếu tố tình cảm đương nhiên sẽ bị coi nhẹ, quan hệ gia đình, vợ chồng sẽ bị xem thường.

Đành rằng đó cũng là một nhu cầu chính đáng khi con người đến tuổi trưởng thành. Nhưng không phải bất cứ nhu cầu nào của con người cũng phải được đáp ứng và đáp ứng ngay lập tức. Một người có thể uống rượu như một nhu cầu thư giãn cho cơ thể sau một ngày lao động mệt nhọc, trước bữa ăn để có lợi cho sức khỏe.

Song không phải tuổi nào cũng nên uống rượu và có thể uống rượu, bởi nó không phù hợp và không có lợi cho cơ thể, hoàn cảnh của người đó. Nếu chúng ta thấy một đứa bé ngồi uống rượu như người lớn, chắc hẳn đó là điều khó chấp nhận ở xã hội Việt Nam. Nếu mọi nhu cầu cần được đáp ứng ngay, con người chắc sẽ khó có thể tiến bộ trong đời sống cá nhân cũng như trong các hoạt động xã hội.

Nhiều người cho rằng, lấy xã hội phương Tây là những nơi văn minh làm tiêu chuẩn, cuộc cách mạng tình dục đã xảy ra và chuyện quan hệ tình dục là hoàn toàn thoải mái miễn đảm bảo yếu tố an toàn, tại sao chúng ta không nên học theo họ áp dụng vào đời sống Việt Nam cho gia đình và xã hội ngày càng văn minh hơn? Thực tế chứng minh rằng, sau cuộc cách mạng tình dục, thì dần dần các nước Phương Tây lại trở về truyền thống nhân loại là gia đình. Yếu tố gia đình ngày càng được coi trọng và quan hệ tình dục sau những cơn bùng nổ có tính chất "cách mạng" dịu lại, thì lại dần dần trở về trạng thái cũ.

Mặt khác, ngoài yếu tố vật chất, thì đời sống văn hóa như xã hội Mỹ khác với Việt Nam như hai trạng thái không cùng thứ nguyên. Ở đó, sự tự do của con người được tôn trọng cao độ và chính bản thân mỗi người có trách nhiệm rất cao với bản thân mình và xã hội. Ngoài ra, yếu tố tình cảm của họ có những nét văn hóa khác hoàn toàn người Việt Nam. Chúng ta có thể thấy ở Việt Nam những gia đình "tứ đại đồng đường" - nghĩa là bốn thế hệ cùng chung sống gồm ông bà, bố mẹ, con và cháu - song ở Mỹ điều này là cực hiếm hoi nếu không muốn nói là không có.

Thậm chí, người Việt Nam chắc sẽ khó chấp nhận khi bố mẹ già nếu không sống với nhau, thì đưa vào nhà dưỡng lão vì ở đó người già được chăm sóc còn tốt hơn. Nhưng ở Mỹ điều đó là hoàn toàn tự nhiên. Cũng tương tự, ở Việt Nam, sự chênh lệch về tuổi tác và hoàn cảnh giữa hai vợ chồng là điều luôn được đặt nặng trong vấn đề hôn nhân, nhưng ở Mỹ, điều đó là bình thường, miễn là hai bên muốn sống cùng nhau.

Một lần, tôi đến nhà một người quen ở California, đây là gia đình một người đã từng định cư ở Mỹ từ trước những năm 1970. Chủ nhà là người Việt kể cho tôi nghe rằng: Chồng bà mất tích để lại cho bà 4 người con. Năm 1968, bà gặp một người lính Mỹ đến Việt Nam, là một thanh niên mới đi nghĩa vụ quân sự, chưa hề lập gia đình. Hai người lấy nhau và sau khi hết hạn quân dịch tại Việt Nam, ông đưa bà về Mỹ. Bốn đứa con đi cùng, hai người có thêm một người con duy nhất sau đó. Năm đứa con vừa riêng vừa chung được ông quý như nhau.

Khi về Mỹ sinh sống, điều bà sốc nhất là cách sống của người Mỹ. Con gái lớn sau 14 tuổi, có thể chọn bạn trai và đưa về nhà ở phòng riêng mình tùy thích, bố mẹ hoàn toàn không có quyền ngăn cản. Nếu xâm phạm tự do, đánh mắng nó chẳng hạn, thì nó có thể gọi cảnh sát đến đưa bố mẹ về đồn. Từ chỗ khó chấp nhận, dần dần bà phải chấp nhận cách sống của xã hội Mỹ, nhưng đến khi gặp tôi, bà vẫn ấm ức dù đã hơn 40 năm sống trên đất Mỹ. Hiện nay, các con bà đã lớn và ở các thành phố khác nhau, khi đến thăm ông bà sẽ có kế hoạch trước.

Một xã hội có một nền văn hóa khác nhau, vì vậy không thể đem áp dụng cách hành xử của nền văn hóa này cho nền văn hóa khác một cách máy móc.

Vấn đề đặt ra, là vấn nạn "không vẽ đường thì hươu vẫn chạy" sẽ phải giải quyết như thế nào? Điều này cần sự đồng thuận của xã hội, cần có cách giáo dục giới tính đúng đắn, phù hợp với văn hóa xã hội, có thái độ dứt khoát với các tệ nạn, các điều kiện có thể tha hóa tuổi trẻ, đi ngược với đời sống văn hóa, xã hội Việt Nam. Cần lên án nghiêm khắc với tệ nạn nạo thai chui, coi đời sống, sinh linh con người không có giá trị, chỉ nhằm khai thác sự thỏa mãn tình dục nơi lớp trẻ, dẫn họ đến sự ích kỷ, coi nhẹ và làm suy đồi đạo đức xã hội.
Nguyễn Thị Hằng (Hoàng Mai, Hà Nội)
 
Top