Số phận cay đắng của người đàn ông mù bán vé số bị cướp

39
0
0

chiaseyeuthuong

New Member
Màn đêm đặc quánh, người đàn ông dáng gầy còm, trên hai vai khoác hai ba lô, tay cầm gậy dò dẫm tìm đường, bước chân nặng chịch, liêu xiêu…
Quăng quật một kiếp người
Người đàn ông ấy có tên là Thành. Cụ bảo cứ gọi cụ bằng "lão Thành", vì đến giờ tên tuổi của cụ cũng chỉ còn là ký ức.
Nơi không gian chật hẹp trước cửa Trung tâm tư vấn pháp luật công đoàn, thuộc Liên đoàn lao động tỉnh Đồng Nai, địa chỉ số 14, Bùi Văn Hòa, phường Hòa Bình, tôi thấy ông lão ngồi co ro, tay cầm quạt phe phẩy đuổi muỗi, tay chân khẳng khiu như ống điếu. Ông bảo, cả ngày nay bước rạc cả chân, giờ muốn nghỉ ngơi mà muỗi cắn dữ quá.
Lão Thành- là cách người dân vẫn thường gọi tên mỗi khi thấy ông xuất hiện.
Trong nỗi nhớ mơ hồ về nguồn gốc, quê quán của mình, ông Thành đưa bàn tay nhẩm tính: “Hình như tôi cũng đã hơn 55 tuổi rồi thì phải”.
Gần nửa thời gian ấy, ông lão sống phiêu bạt nay đây mai đó, một mình chống gậy lang thang khắp hang cùng ngõ hẻm tìm kế mưu sinh.
Lật ngược hồi ức, trong câu chuyện nửa được nửa không, tôi chỉ lượm lặt được những câu nói đứt quãng của ông. "Lão Thành" là con thứ 9 của một gia đình bần nông quê tận Khánh Hòa. Lớn lên được 8 tuổi, sau trận ốm nhừ tử, cha mẹ đưa đến bệnh viện điều trị cũng là lúc ông nhận được tin dữ: “Vĩnh viễn bị mù lòa”.
Lớn lên, cảnh nhà nghèo khó, anh em lang bạt khắp chốn làm ăn, mình ông bơ vơ ở với cha mẹ già. Khi bậc sinh thành chết, ông lại được anh chị em thay phiên nhau chăm sóc.
Cuộc sống đói khổ bữa sắn, bữa khoai khiến ông quyết tâm rời quê ra đi. Ngày ấy cũng ngót nghét gần 20 năm trời, ông lão còn nhớ rõ, hành trang mang theo là mấy tấm quần áo cũ rách và chiếc gậy dò đường đi.
Gần 20 năm trước, "lão Thành" đã gói gém đồ đạc và bắt đầu cuộc hành trình mưu sinh
Trong cái giá lạnh chớm đông, lão cứ đi, men theo những con đường làng, rồi ra quốc lộ. Ông bảo, mình đi nhưng cũng chưa biết sẽ đi về đâu. Bóng lão dần chìm khuất sau lũy tre làng, dưới màn sương lạnh buốt.
Sau hàng tháng trời, vừa đi, vừa xin ăn dọc đường, cơ duyên cũng đưa ông đặt chân đến vùng đất Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai.
Những ngày sống tại đây, ông lão trãi qua đủ thăng trầm với cuộc sống mưu sinh của người mù. Đất nước sau thống nhất còn ngổn ngang, người dân xô bồ chạy đói. Ông cũng chạy!, nhưng những cơn đói trong đêm vẫn luôn hành, và ông tìm đến kế mưu sinh bằng những củ khoai, cơm thừa người dân thương tình đưa cho. Cứ thế cuộc sống của ông cũng quăng quật, kéo dài được gần 20 năm trời giữa đất khách quê người.
Người đàn ông mù bán vé số dạo và điều ước trong mưa
Giờ, khi thấy người dân đổ xô chơi vé số, ông cũng mon men hỏi dò đến các đại lý lấy vé đem bán. Số tiền vốn của ông chỉ là mấy chục ngàn đồng được người dân thương tình cho mỗi khi thấy ông đi lang thang ngoài đường.
Hàng ngày, hành trình của ông được bắt đầu từ 5h sáng thức giấc, lau chùi dọn dẹp chỗ ngủ trước cửa Trung tâm tư vấn pháp luật, gói gém đồ đạc, mang hai ba lô nặng chịch, sau đó đem đồ đạc đến một số quán cà phê nằm cùng tuyến đường Bùi Văn Hòa gửi, rồi mò mẫm đến ngã ba Thành lấy vé số.
Từng đó thời gian, cuộc sống của ông càng cơ cực hơn khi tuổi đã xế chiều
Chủ đại lý vé số nằm ở ngã ba Thành của phường Hòa Bình, thấy tội tình nên cũng đưa vé số cho ông đem bán. Thế nhưng, trong bước đường đời mưu sinh, cuộc sống của ông càng thêm trớ trêu hơn, khi nhiều người thấy ông mù, nên vừa xem xong tờ vé số rồi chạy luôn, bỏ mặc ông đứng la hét, cầu cứu.
Có hôm, tiền vốn mấy chục ngàn của ông cũng sạch bay vì bị cướp kiểu vậy. Đói!, ông lại đến năn nỉ chủ vé số cho ứng vé bán trước, trả nợ sau để lấy tiền kiếm bữa ăn.
Sau những lần bị cướp, ông đúc rút kinh nghiệm, cứ đứng ngay trước cổng chợ Biên Hòa, khi nào có khách hỏi mua, thì kêu ai đó chứng kiến và kiểm tra tiền khách đưa.
Mỗi ngày, tiền lời từ bán vé số cũng đủ giúp ông mua được thức ăn sống tạm qua ngày. Nhiều hôm mưa gió, không bán được vé số, cả đêm nằm co ro đói, ông đành phải uống nước lã cầm hơi. Thế nhưng, đói thì ông có thể chịu đựng được, riêng nơi tá túc mỗi đêm về là điều khiến ông luôn lo lắng.
Và ông chỉ ước mơ có tiền mua thuốc điều trị và một lần được về quê ngày tết
Trước cửa phòng Trung tâm tư vấn pháp luật, mỗi khi trời đổ mưa, nước dột khắp phía, ông lại ngồi nép mình cả đêm thức giấc. Cái đói khổ dường như vẫn đeo bám và hành hạ ông ngay cả những lúc trời nắng nóng. Đêm xuống, từng đàn muỗi ùa đến như ong vỡ tổ tha hồ biến ông thành con mồi để “xâu xé”.
Nhiều người dân sống ở gần khu vực ông trú ngụ, thấy thương cảm nhưng cũng không thể giúp được mãi. Họ cho biết: "Dù đã già yếu lắm rồi nhưng ngày ngày lão Thành vẫn phải lê bước đi khắp nơi để bán vé số tự nuôi thân. Có những hôm lão ốm nằm một chỗ nhiều ngày liền. Bụng đói không chịu đựng nổi, lão lại lọ mọ dậy bước liêu xiêu ra đường tìm đến đại lý vé số lấy vé đem bán".
Tuổi "lão Thành" giờ cũng đã xế chiều. Mỗi khi đau yếu, bệnh nhồi máu cơ tim của ông lại hành dữ dội. Ông bảo, giá như giờ có tiền để mua lọ thuốc điều trị bệnh khi tái phát. Điều ước của ông chỉ từng đó và thêm một chuyến về quê khi tết đến cận kề.
Còn giờ, mỗi ngày ông vẫn phải tự đi kiếm ăn qua tấm vé số và cuộc sống “tự lập” nơi đầu đường xó chợ.
Mọi sự hỗ trợ của cộng đồng, độc giả đối với trường hợp ông Nguyễn Văn Thành có thể chuyển đến tận tay ông trước cửa Trung tâm tư vấn pháp luật công đoàn, thuộc Liên đoàn lao động tỉnh Đồng Nai, địa chỉ số 14, Bùi Văn Hòa, phường Hòa Bình - TP Biên Hòa.
 
147
0
0

meoluoi181

New Member
Ðề: Số phận cay đắng của người đàn ông mù bán vé số bị cướp

Trường hợp này mèo xin phép đưa vào một số diễn đàn trong này được ko ạ? chắc sẽ nhờ ai đó đưa cụ vào viện dưỡng lão thì tốt hơn. Cảm ơn tác giả bài viết!
 
7,827
1
38

Me Minh "meo"

Active Member
Ðề: Số phận cay đắng của người đàn ông mù bán vé số bị cướp

@ chiaseyeuthuong: mình biết bạn có tấm lòng nhân ái, nhưng bạn nên có trách nhiệm hơn với các thông tin, bài post bạn đưa ra trong mục Thông tin cần biết này. Bạn cần có 1 vài động tác xác minh sơ qua trước khi đưa lên, hoặc cập nhật tình hình của trường hợp đó, chứ ko phải đơn thuần là copy từ các diễn đàn hay trang web khác sang, đó ko phải là cách mà các thành viên CSTT vẫn làm từ trước đến nay trong box này. Vì chỉ cần 1 trường hợp được giúp ko đúng nơi đúng chỗ, là sẽ tốn rất nhiều công sức, tiền bạc, lòng tin của mọi người, chưa kể là làm mất cơ hội được giúp đỡ của những hoàn cảnh thực sự cần giúp đỡ khác. Mong bạn hiểu!

Trường hợp bạn nêu trên, rất may là CSTT chưa kêu gọi thành viên ở Biên Hòa đi xác minh :( , mọi chuyện đã được sáng tỏ bởi các thành viên bên Người tôi cưu mang rồi:
http://www.nguoitoicuumang.com/inde...id=18&id=16377&limit=9&limitstart=18#forumtop

Mình xin trích dẫn 1 vài đoạn (các thông tin đều cập nhật từ 29.12.2010 ~ 12.01.2011):

khoảng 11g trưa Club Cỏ Dại sẽ đến xác minh.Nhưng ko ngờ mình đi hẹn với ông lão thành đi xác minh luôn.Khi tới gặp bác chủ quán và mình cũng có nói là đại diện Cỏ Dại hẹn ngày mai có nhóm từ thiện đến xác minh,nhưng bác chủ quán nói:"ông Thành đi về quê rùi",mình khá ngạc nhiên vì bài báo nói ông ko có tiền về quê,mình nghĩ thầm:"chắc có nhóm người từ thiện khác đã làm xong hết mọi việc rùi",mình hỏi Bác chủ quán tiếp:"vậy chừng nào ông Thành về vậy bác để nhóm con quay lại",bác chủ quán nói:"ông đi về mà ko có nói ngày nào lên đâu vì cứ cách 1 tháng ổng về 1 lần ah".Thế là mình chưng hửng rùi,mình nói với bác chủ quán tiếp:"ủa con nghe 1 tờ báo nói là ổng khổ lắm,ko có tiền về quê mà sao tháng nào ổng về ghê vậy",bác chủ quán nói:" tụi nhà báo nó nói bậy làm gì ổng khổ như vậy,ổng đi bán vé số với có đi "coi bói",có hôm ổng về ổng than ngày hnay ế quá kiếm dc có 150 ah.Cũng giống như cháu cách đây mấy hôm có một người nào đó đọc tin trên báo,rùi nhờ người đem lại cho ổng 300".Mình nghe tới đây là phải nói đứng hình,đứng vì mấy tay nhà báo đăng tin ko đúng sự thật rùi,nên mình đành ra về.
Và chiều ngày hôm nay mình cũng quay trở lại Phường Hòa Bình để xác minh lại thông tin của nhóm ở Biên Hòa và cô chú ở đối diện nơi ông Thành từng ở cũng nói giống vậy và còn cho biết thêm : Ông Thành hàng ngày chỉ giơ 3 cái vé số bán cho có lệ nhưng thực chất là ông coi bói . Và hiện này ông đã về quê Phan Thiết thăm vợ con . Ông Thành có 3 người vợ và cả 3 người vợ hiện nay còn sống , hai người vợ ở Phan Thiết còn người thứ 3 thì cô chú không nhớ rõ . Hàng tháng ông về quê thăm vợ con nhưng có tháng lại về vài lần , cô chú còn nói là ông Thành bảo là đừng có nói ai là ông về quê , đồ đạc là một cái túi nhỏ thì gửi lại ở nhà cô chú bán nước . Cô chú còn nói thêm nếu có giúp đỡ thì ở Biên Hòa có rất nhiều hoàn cảnh khó khăn hơn ông Thành .
( Thông tin mà báo chí đã đăng lại không đúng thực tế như vậy ) .
Mình là " đồng chí Chương " mà anh LYT đã nói đến phía trên. Website mà mình đang hoạt động ở Biên Hòa cũng có đăng tải trường hợp này và cũng đã cử người đi xác minh. Đến vào lúc 20h ngày 28/12. Cô bán nước bên đường nói ông Thành đã về quê. Mỗi tháng lại về, và về 1 - 2 tuần thì lên lại Biên Hòa ( không như các báo đưa tin là từ rất lâu không về quê ) . 1 ngày có thể xin hoặc coi bói được hơn 100k ( lời cô bán nước nói, do ông Thành nói với cô ta ) . Chính vì thế, trường hợp này không cần xác minh nữa. Qua tìm hiểu thì không đến nổi như báo chí đồn thổi.
Báo cáo hết !
Sau khi biết được tình hình là anh chị em trong nhóm xác minh ở Sài Gòn tính đến ngày chủ nhật tuần này đi xác minh trường hợp này thì chiều này mình về Biên Hòa có việc nên ghé lại chỗ ông Thành vì mình quay lại tìm hiểu không muốn ngày chủ nhật anh chị em đi xác minh trường hợp này vất vả mà không gặp được chú Thành nhưng Chú Thành hiện nay vẫn chưa lên và mình lại gặp một nhân chứng cũng có thể nói là quan trọng đó là cô Phượng nhà ở cạnh nhà cô chú bán nước và cũng là ở đối diện với trung tâm tư vấn này , cô Phượng và chồng của cô nguyên là làm ở công an tỉnh Đồng Nai nay cô làm ở Mặt trận phường Hòa Bình . Cô có nói thêm là chú Thành nói với cô chú bán nước là muốn sinh nhiều con trai hơn con gái vì con trai bán nhiều tiền hơn ( nhưng đừng nói cho ai biết ) và cô Phượng còn nói giống như ở trên là chú Thành cứ hàng ngày đi bán vé số và coi bói đồng thời chú Thành về quê cũng biết hết . Những hoàn cảnh khó khăn ở phường Hòa Bình là cô đều biết rõ đặc biệt là trường hợp bà Út bán ve chai mà mình đã cập nhật ở trên , cô còn đi quyên góp từ những nhà hảo tâm về giúp những trường hợp này chứ cho nên cô không có lý do nào mà nói sai những sự việc này được .
Tối hôm qua ngày 10/1 mình đã quay lại Biên Hòa và trực tiếp gặp chú Thành đang ngồi co ro bên đường gần chỗ trung tâm tư vấn mà hôm trước cũng đã nói và mình đã hỏi chú Thành một vài vấn đề như sau :
- Chú Thành lên Biên Hòa cũng đã hơn 10 năm nay và hơn 10 năm nay ở trước thềm của trung tâm tư vấn . Đồng thời chú có nói là trung tâm Hội người mù Biên Hòa nhiều lần có mời chú vào nhưng chú nói là ở ngòai tự do hơn .
- Hàng ngày chú Thành đến chỗ chủ bán vé số để lấy khỏang 50 - 100 vé số nếu còn thừa vé trong ngày là phải quay về nhà chủ bán vé số để trả lại vé dư trước 15h hàng ngày nhưng dạo này nghe chú nói là nhiều người bán vé số nên ế không bán được nhiều .
- Hàng ngày chú ăn uống là vào tiệm ăn : buổi trưa và buổi tối ăn là 24 000 đ trong một ngày ( nếu ăn ngon hơn là 40 000 trong một ngày ) , cafe sáng là khỏang 6000d , tiền thuốc để hút là một ngày khỏang 3 điếu ( nếu có tiền ) . Về việc vệ sinh và tắm rửa : vệ sinh thì vào khu nhà vệ sinh của chợ Hòa Bình mỗi lần 1000d còn tắm rửa thì mỗi lần 3000d .
- Chú thuờng bán ở góc chợ phía UBND phường Hòa Bình .
- Chú còn nói là khỏang 2 - 3 tháng về quê Khánh Hòa để thăm vợ con và đưa tiền cho vợ con .
Trong lúc mình đang nói chuyện với chú Thành thì có một anh đi bán bắp luộc ghé vào cho chú 10 000d rồi đi .
Trên đây là những thông tin mà mình trực tiếp gặp chú Thành .
Chào cả nhà...!!!
Chủ nhật vừa qua fullmoon và yuridazai đã đi xác minh lại trường hợp của bác Thành ở Biên Hòa _Đồng Nai.
Khi hai anh em đến nơi là vào buổi trưa nên không gặp được bác Thành vì Bác đi ra chợ Biên Hòa bán vé số. Ngồi trao đổi với gia đình cô bán nước đối diện với trụ sở liên đoàn lao động tình Đồng Nai. Nơi mà Bác Thành thường gửi đồ và uống cafe mỗi sáng.
Bác Thành quê ở Khánh Hòa, chuyển vào Biên Hòa sống và bán vé số cũng gần 10 năm nay. Buồi sáng chú đi bán vé số ở chợ Biên Hòa, tối chú về ngủ ở mái hiên của phòng tư vấn liên đoàn lao động tỉnh Đồng Nai.
Bác vẫn thường hay về quê để gửi tiền cho vợ con cứ 2,3 tháng 1 lần.
Vào tuần trước, chú Kiệt : giám đốc liên đoàn lao động tỉnh đồng Nai có qua gặp bác Thành và sắp xếp cho Bác một chỗ ở trong trụ sợ Liên đoàn, Bác có thể tắm rửa và có phòng ngủ đàng hoàn không cần phải ngủ dưới mái hiên nửa. Chú Kiệt cũng hứa sẽ đưa trường hợp của Bác Thành lên Sở thương bình xã hội tỉnh Đồng Nai và tết này sẽ trợ cấp cho Bác thành một khoảng tiền để bác về quê ăn tết và phần quà tết cho Bác.
Từ ngày trường hợp Bác Thành được đưa lên báo, bác đã được rất nhiều đoàn thể của tỉnh Đồng Nai, các tỉnh Đông Nam bộ và thành phố Hồ Chí Minh, có cả Việt kiều đến giúp đỡ Cho tiền và cho thực phẩm .
Trường hợp của Bác Thành đã ổn định về cuộc sống phần nào,Bác có thể làm việc và có tiền gửi về quê, chúng ta có thể yên tâm, anh loiyeuthuong theo dõi tình hình của Bác khi cần sẽ thông báo cho cả nhà biết khi Bác gặp khó khăn.
Cảm ơn cả nhà...!!!!
 
147
0
0

meoluoi181

New Member
Ðề: Số phận cay đắng của người đàn ông mù bán vé số bị cướp

Một em trong nhóm mèo cũng đã đi trực tiếp trường hợp này kết quả cũng đúng với những gì mà Me Minh Meo nói ở trên. Nhân đây có một vụ nữa là ông cụ ở cầu Kinh - Thanh Đa cũng là trường hợp nên bỏ qua nếu anh chị em nào đang có ý định giúp đỡ vì trường hợp đó cũng không khó khăn như được đưa lên báo.
 
Top