Thâm nhập “hang ổ “chạy“ Đại học

10,253
30
48

ALnML

Super Moderator
[h=1]Thâm nhập “hang ổ “chạy“ Đại học (Kỳ 1)[/h]Cập nhật 22/08/2011 07:17 (GMT+7)
Thông thường, sĩ tử phải "đầu tư" 12 năm đèn sách, kéo theo bao mồ hôi nước mắt của mẹ cha nuôi con ăn học mới hy vọng thành sinh viên Đại học. Nhưng trên thực tế, có người vẫn có thể đường hoàng bước vào “thánh đường” bằng... tiền mặt. Loạt bài "Thâm nhập "hang ổ "chạy" Đại học" của Báo Pháp luật Việt Nam sẽ chứng minh điều đó.
Trước kỳ tuyển sinh đại học, cao đẳng năm 2011, trong vai một thí sinh khao khát đỗ đại học, phóng viên Pháp luật Việt Nam đã bắt mối với một trong các đường dây “chạy” trường được quảng cáo công khai trên internet để mua một suất trúng tuyển chắc chắn 100%.
Từ những dòng tin rao vặt trên mạng, phóng viên lựa ra được số điện thoại 09025157xx. Nhấc máy, sau màn chào hỏi, chủ thuê bao tên Chương lập tức đi vào “việc”. Anh ta giới thiệu rằng mình có khả năng “chạy” được đầu vào nhiều trường đại học, trong đó “chắc cú” nhất phải kể đến Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh (trực thuộc Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, có trụ sở tại thị xã Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh). “Cò” đại học thử phóng viên Thời điểm phóng viên liên lạc với Chương là tháng 3/2011. Lúc này, thí sinh toàn quốc đang rục rịch chuẩn bị hồ sơ đăng ký dự thi vào các trường đại học, cao đẳng trên mọi miền đất nước. Qua vài lần trò chuyện thăm dò, phóng viên cảm thấy tin tưởng về “thực lực chạy trường” của Chương nên chính thức đặt vấn đề nhờ anh ta giúp mình mua một suất đỗ vào Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh. Trước ngày phóng viên nộp hồ sơ, Chương tư vấn: “Trong trường có đào tạo nhiều môn. Như Điền kinh, Bóng chuyền, Bóng ném, Võ thuật, Cầu lông... thì “chạy” mất khoảng 55 triệu đồng. Nhưng hai môn “ngon” nhất phải kể đến Bóng đá và Quần vợt, nếu chú “chạy” thì mất thêm 5 triệu nữa là 60 triệu đồng”. Chương trấn an phóng viên bằng lời hứa như đinh đón cột: “Đảm bảo 100% sẽ đậu!”. Sau khi nghiên cứu, phóng viên chính thức nộp hồ sơ đăng ký dự thi vào môn Quần vợt (Tennis), dù chưa một lần cầm vợt. Do phóng viên nói quê mình ở Thái Bình, Chương hẹn vào dịp 30/4 và 1/5/2011 sẽ gặp phóng viên ở địa phương này nhân một chuyến công tác của anh ta tại Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh. Tuy nhiên khi ngày hẹn cận kề, Chương lại cáo bận và cho phóng viên một lịch hẹn khác vào ngày 10/5. Một lần nữa, Chương lỡ hẹn. Phóng viên gọi điện trách Chương: “Anh phải chắc chắn vì nếu không sẽ lỡ dở tương lai của em”. Lần này, dường như đã thấy được nhiệt tình “chạy trường” ở “vị khách hàng quê Thái Bình”, Chương mới cho phóng viên số điện thoại 09120503xx với lời nhắn: “Đây là thằng em của anh. Nó sẽ thay mặt anh để làm việc với chú”. Dù rất thất vọng nhưng biết là đang bị các đối tượng thử độ “máu” trong thương vụ làm ăn này nên phóng viên tiếp tục mang thân đi gặp “thằng em của Chương”. “Anh lo được hết, kể cả trường cảnh sát” Trung tuần tháng 5/2011, phóng viên chính thức liên lạc với Thuyên - nhân vật mà Chương giới thiệu. Chập tối 15/5, phóng viên đã có mặt tại một quán cà phê ở khu vực ven đô TP.Thái Bình theo chỉ dẫn của Thuyên.
Quán cà phê nơi PV gặp Thuyên

Cuộc gặp diễn ra đúng vào giờ cơm tối của các gia đình nên quán cà phê không một bóng khách. Thuyên mời phóng viên vào trong rồi khóa trái cửa lại. Trong phòng chỉ có Thuyên, phóng viên và một người mà Thuyên giới thiệu là anh trai mình.
Tiếp xúc lần đầu với Thuyên, người đối diện sẽ nhanh chóng có thiện cảm bởi thanh niên này có phong thái rất lịch lãm, ngoại hình cân đối, gương mặt sáng và thông minh. Thuyên trông chững trạc hơn nhiều so với cái tuổi 29 của anh ta. Sau khi đưa cho Thuyên bộ hồ sơ đăng ký dự thi vào ngành Quần vợt - Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh, phóng viên chủ động đặt vấn đề: “Em sinh năm 1986, phiêu bạt khắp rồi mà đường công danh chưa đâu vào đâu. Em là con trai lớn, bố mẹ ở nhà đã có tuổi nên thấy sốt ruột cho em lắm! Năm ngoái, nhà em bỏ ra gần trăm triệu để lo cho em vào một trường cảnh sát nhưng cuối cùng lại bị lừa. Mất tiền đau lắm, nhưng em vẫn nghĩ rằng nếu không vào được đại học thì sẽ chả làm được trò trống gì cho đời. Thế nên, cả năm vừa rồi em đi làm, để ra được mấy chục triệu, cộng thêm tiền gia đình cho nữa để dồn vào việc “chạy” trường năm nay...”. Chăm chú quan sát phóng viên, sau đó Thuyên tỏ vẻ thông cảm: “Thế mà chú không gặp anh từ trước. Anh lo được hết, kể cả trường cảnh sát. Tuy nhiên, giờ “chạy” trường này (Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh - PV) cũng được. Sau này ra kiếm ăn dễ lắm! Chỉ cần đi dạy vài tháng là thu lại được vốn. Chú an tâm, anh đã nói là anh sẽ làm được. Quan trọng là anh em tin tưởng nhau...”. “Hợp đồng” ma quái Sau chừng nửa tiếng tìm hiểu nhau, phóng viên và Thuyên đi vào nội dung chính là bàn giá cả và phương thức giao - nhận tiền “chạy” trường. Khi phóng viên nhắc đến việc “cò” Chương giá “chạy” vào khoa Quần vợt là 60 triệu đồng, Thuyên bỗng giẫy nẩy lên: “Không phải thế! Trước đây, đúng là các khoa như Cầu lông, Bóng bàn, Điền kinh... có giá 55 triệu, Bóng đá, Quần vợt giá 60, nhưng năm nay đắt hơn 5 triệu rồi. Chú suy nghĩ kỹ đi. Với cái giá đó thì anh mới làm được. Mà nói thật, anh cũng chỉ được 3 triệu đồng mỗi suất thôi. Số tiền còn lại chủ yếu được chuyển cho các “sếp” ở bên trên. Anh làm là vì quan hệ mà thôi!”. Thấy phóng viên gật đầu với giá 65 triệu đồng, Thuyên đưa ra phương án thanh toán như sau: Trước khi thi, “thí sinh” phải nộp cho Thuyên một nửa kinh phí, số còn lại nộp nốt khi có giấy báo nhập học! Để làm phép thử cuối về khả năng “chạy” trường của Thuyên, phóng viên đặt vấn đề: “Em nói thẳng nhé, trong chuyện này em chưa biết gì về anh. Những thứ giấy tờ cá nhân như chứng minh thư thì có thể giả mạo được. Vì thế, anh cho em 2 ngày để tìm hiểu thông tin về anh”. Trước lời đề nghị này, Thuyên cười khà khà và nói: “Anh rất thích cách làm của chú! Ô kê, anh cho chú hẳn 2 tuần để tìm hiểu về anh. Chú cứ ra Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Thái Bình mà hỏi về anh Thuyên, đảm bảo ai cũng biết. Sau đó, khi chú giao tiền, anh sẽ cho chú xem chứng minh thư, thẻ bảo hiểm, thẻ ngành. Chú phải tin anh thì anh mới làm. Nếu không tin, chú có đặt cả trăm triệu anh cũng không làm!”. Sau cuộc gặp tối hôm đó, phóng viên đã cất công đi tìm hiểu về Thuyên. Quả nhiên, anh ta là một cán bộ của Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Thái Bình. Ngày 26/5, phóng viên hẹn Thuyên tại quán cà phê mà chúng tôi đã gặp lần đầu. Tại đây, Thuyên cho phóng viên xem chứng minh thư, thẻ nghề, thẻ bảo hiểm xã hội của mình. Sau đó, chúng tôi cùng nhau lập hai tờ giấy viết tay với cùng một nội dung: Thuyên vay nợ phóng viên, hẹn đến ngày 20/8 sẽ hoàn trả.
Thuyên nhận tiền đặt cọc thông qua hình thức vay nợ

Lấy lý do trót tiêu mất vài triệu đồng vì việc đột xuất, phóng viên giao trước cho Thuyên 29 triệu đồng. Giấy vay nợ mỗi người giữ một bản, khi nhận giấy báo nhập học, phóng viên sẽ phải chuyển lại giấy vay nợ cho Thuyên. Trong trường hợp không “chạy” được trường, Thuyên sẽ trả lại toàn bộ số tiền, tuy nhiên khả năng không lo lót được là cực thấp.
Giao dịch hoàn tất, Thuyên vừa cười vừa vỗ vai phóng viên: “Chú còn gì lăn tăn không? Nếu không lăn tăn thì hãy làm. Yên tâm! Anh nói là anh làm được. Chú sẽ đỗ!”. Đáp lại, phóng viên cũng cười toe toét bởi “Hợp đồng “chạy” trường” giữa tôi và Thuyên đã chính thức có hiệu lực.
“Anh chỉ có 5 suất”
Sau khi nộp 29 triệu đồng tiền đặt cọc cho việc “chạy” trường, phóng viên tiếp tục đặt vấn đề với Thuyên là có một người bạn muốn nhờ Thuyên “chạy” vào khoa Bóng đá, cũng của Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh.
Được Thuyên đồng ý, phóng viên đã dẫn một đồng nghiệp đến gặp Thuyên và nói: “Đây là người đang cần “chạy” vào khoa Bóng đá. Cậu này từng là thủ môn của đội tuyển trẻ Yên Bái, rất có năng khiếu. Mong anh giúp!”. Thuyên đáp lời: “Kể cả chú là tuyển thủ nhưng nếu không “chạy” thì đố chú thi qua được phần thi năng khiếu. Nhưng yên tâm, nếu để anh lo thì sẽ ổn. Chú suy nghĩ kỹ rồi sớm trả lời anh vì anh chỉ “chạy” được 5 suất”.
Về sau, lấy lý do gia đình người bạn trên không tán thành, phóng viên đã báo lại với Thuyên: “Người mà em dẫn về giới thiệu không “chạy” nữa anh ạ!”.

Bùi Thọ Phước


http://www.phapluatvn.vn/phapluat/201108/Tham-nhap-hang-o-chay-dai-hoc-2057393/
 
10,253
30
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Thâm nhập “hang ổ “chạy“ Đại học

[h=1]Vào hang ổ “chạy“ Đại học (Kỳ 2)[/h]Cập nhật 23/08/2011 07:50 (GMT+7)
Sau khi nộp tiền và ký “hợp đồng chạy trường” với Thuyên, phóng viên dần được Thuyên và ê-kíp của anh ta hướng dẫn những điều mà một thí sinh “chạy” trường cần biết. Qua đó, những xảo thuật ma quái của đường dây mua “đầu vào” đại học này từng bước sáng tỏ.
Trước, trong và sau quá trình giao tiền đặt cọc (29 triệu đồng) để mua một suất trúng tuyển vào Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh, phóng viên đều được nghe Thuyên nhấn mạnh: “Việc chú “chạy” trường, chú đặc biệt phải kín tiếng. Kín bao nhiêu thì tỷ lệ thành công cao bấy nhiêu”.
“Vé” vào cổng Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh có giá 60-65 triệu đồng

“Cẩm nang” cho người “chạy” trường
Sau đó, Thuyên dặn dò phóng viên: “Thời gian sắp tới, chú phải xuống thị xã Từ Sơn để lo việc ôn luyện và gặp người của anh ở dưới đó!”.
Đáp lại, phóng viên thắc mắc: “Tại sao phải ôn luyện khi đã “chạy” trường?”. Thuyên giải thích: “Thứ nhất, chú phải biết một chút kiến thức để sau này vào phòng thi, lúc người ta sắp xếp cho chú nhìn bài người bên cạnh thì chú còn biết đường mà chép. Thứ hai, lỡ thanh tra về làm gắt thì chí ít chú cũng phải làm được một phần đơn giản nào đó để tránh bị điểm liệt (0 điểm - PV). Nếu dính điểm liệt ở phần thi văn hóa, chú sẽ không thể đậu dù tổng điểm các môn có cao hơn mức điểm chuẩn. Ngoài ra, chú cũng phải biết một số nội dung thi năng khiếu xem người ta thi cái gì, thực hiện động tác ra sao để đến lúc vào thi mình không bị mù tịt về năng khiếu. Như vậy, người ta cũng không quá ngán ngẩm khi cho chú điểm cao...”. Cũng theo lời Thuyên, trong phần thi năng khiếu, phóng viên chắc chắn sẽ đạt điểm cao vì ở phần thi này, người của Thuyên đã trực tiếp “làm việc” với ê-kíp cán bộ coi thi, chấm điểm. Đây là phần thi có số điểm nhân hệ số 2, thế nên chỉ cần phóng viên tránh bị điểm liệt trong các môn thi văn hóa là đỗ 100%! Khi phóng viên bày tỏ cái sự học dốt của mình với Thuyên, anh ta lập tức trấn an: Phần thi văn hóa gồm 2 môn, Sinh học và Toán học. Sẽ có hai khả năng xảy ra, hoặc thí sinh của Thuyên được giám thị coi thi đưa bài giải sẵn cho chép, hoặc thí sinh sẽ được sắp xếp ngồi cạnh một thí sinh biết làm bài để... chép bài của thí sinh này! “Thế nên chú cứ yên tâm!” - Thuyên kết lại gọn lỏn. Đầu tháng 6/2011, Thuyên cho phóng viên số điện thoại 09121895xx của một người tên Hưng để phóng viên liên lạc khi đến Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh đăng ký ôn thi. Theo giới thiệu của Thuyên, Hưng là Phó chủ nhiệm một bộ môn trong trường đại học này.
Thẻ dự thi của PV
“Né hạ” chuyện ôn thi
Tiếp nhận số điện thoại nêu trên, phóng viên lập tức vào cuộc xác minh. Kết quả: Hưng quả đúng là giảng viên “xịn” của Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh!
Sau đó, phóng viên chủ động nhắn tin qua điện thoại di động cho Hưng với nội dung: “Em là Phước, người được anh Thuyên lo cho việc chạy vào Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh. Anh Thuyên nói em liên hệ với anh”. Tin nhắn trên được gửi đi khoảng 5 phút thì Thuyên gọi điện cho phóng viên, mắng xối xả: “Em vừa nói gì với thầy Hưng vậy? Thời gian này là thời gian rất nhạy cảm. Em ăn nói phải cẩn thận chứ!”. Để xoa dịu cơn thịnh nộ của Thuyên, phóng viên đã phải mất hồi lâu xin lỗi rối rít anh ta, đồng thời hứa sẽ nghiêm túc... rút kinh nghiệm. Tuy nhiên, vì chuyện tin nhắn mà giảng viên Hưng đã từ chối gặp và giúp phóng viên ôn thi văn hóa, luyện thi năng khiếu. Điều này giúp phóng viên đạt được mục đích của mình: Không phải học ôn văn hóa, không phải tập luyện Quần vợt bất kỳ ngày nào nhưng cứ thi là sẽ... đỗ! Cuộc gặp 3 bên Cuối tháng 6/2011, Thuyên nhắn tin yêu cầu phóng viên cung cấp số báo danh và số phòng thi. Ngày 6/7/2011 - trước kỳ thi 3 ngày, Thuyên dặn phóng viên: “Trưa nay chú có mặt ở trường để anh dẫn vào gặp người của mình”.
Trưa cùng ngày, Thuyên dẫn phóng viên vào một căn phòng nằm trên tầng 3 của Khu tập thể cán bộ giáo viên - Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh. Thuyên gõ cửa. Một người đàn ông ngoài 30 tuổi, dáng người đậm mở hờ cánh cửa nhìn ra ngoài dò xét. Nhận ra Thuyên, người đó lập tức đón hai vị khách vào trong rồi cẩn thận cài then cửa. Trong căn phòng kín, chỉ có phóng viên, Thuyên và nhân vật trên. Theo lời giới thiệu của Thuyên, đây chính là giảng viên Hưng mà phóng viên đã từng nhắn tin liên hệ. Sau vài câu hỏi thăm chiếu lệ, Thuyên nhanh chóng giới thiệu cho Hưng biết rằng phóng viên là một thí sinh đang “chạy” vào khoa Quần vợt. Cuộc gặp nhanh chóng kết thúc với lời nhắn của Hưng dành cho phóng viên: “Tối 8/7, trước khi thi môn Toán thì em cầm số báo danh, phòng thi đến gặp anh tại phòng này”. “Hành trang” trước khi thi Y hẹn, tối 8/7, phóng viên đã quay lại gặp Hưng. Vị giảng viên này nói: “Nội dung thi năng khiếu sẽ có hai phần. Một phần chung thi cho tất cả các thí sinh dự thi vào trường là bật xa và chạy luồn cọc, một phần riêng là thi năng khiếu chuyên sâu là Quần vợt”.
Khi phóng viên bày tỏ lo âu do dốt đặc môn Toán, môn Sinh và... không biết gì về Quần vợt, Hưng vẫn bình chân như vại! Theo lời của anh ta, phóng viên có thể hoàn toàn yên tâm về các phần thi năng khiếu. Với môn Sinh học, dù tự làm bài thì phóng viên cũng sẽ không thể bị điểm liệt đó là môn thi trắc nghiệm, cứ “tích” bừa một phương án cho tất cả các câu hỏi là kiểu gì cũng thoát điểm “zê rô”. Cuối cùng đến môn Toán, Hưng đi lấy một tờ giấy trắng và nói: “Ngày mai vào phòng thi môn Toán, em nhớ ghi chữ “Bài giải” theo cách này nhé! Ghi xong trong bài rồi ghi thêm vào cả tờ giấy nháp nữa rồi đem về cho anh”. Vừa nói, Hưng vừa viết lên tờ giấy trắng chữ “Bài giải” theo các ký tự như sau: Ở từ “Bài”, chữ “B” sẽ do số 1 và số 3 tạo thành...
Chữ “Bài giải” viết theo hướng dẫn của đối tượng Hưng
Theo lời Hưng, những ký hiệu trong bài thi như trên sẽ giúp những người trong ê-kíp “chạy” trường của anh ta nhận ra bài của thí sinh đã nộp tiền cho đường dây mà điều chỉnh điểm số cho hợp lý.
Trước lúc ra về, phóng viên được Hưng dặn dò kĩ lưỡng: “Bằng mọi giá không được để giấy trắng. Kiểu gì cũng phải làm hoặc chép được một phần nào đó thuộc các câu trong bài thi. Sau khi kết thúc thi môn Toán, đến chiều tối mang tờ giấy nháp có ghi ký hiệu chữ “Bài giải” như đã hướng dẫn về cho anh”. Chỉ còn vài tiếng nữa là sang ngày 9/7 - thời điểm kỳ thi vào Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh bắt đầu với hai môn thi: Sinh học (buổi sáng) và Toán học (buổi chiều). Không lo điểm liệt môn Sinh, nhưng với môn Toán thì trong đầu phóng viên khi đó chỉ có một kiến thức duy nhất về hình học, đó là mẫu... ký tự “Bài giải” mà giảng viên Hưng đã cung cấp...
Đòn dằn mặt
Sau khi nộp 29 triệu đồng tiền đặt cọc cho Thuyên, phóng viên được anh ta kể cho nghe một câu chuyện mang đầy tính hăm dọa: Có một thí sinh người Hải Hậu, Nam Định đã nhờ Thuyên và ê-kíp của anh ta “chạy” vào Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh. Khi đó, thí sinh đã giao trước một nửa số tiền để đặt cọc. Tuy nhiên, sau khi có giấy báo nhập học, thí sinh nêu trên đã không trả nốt phần tiền còn lại cho Thuyên. Trước tình thế này, Thuyên và các “cộng sự” đã “dạy” cho “kẻ xù nợ” một bài học bằng cách: Vẫn để cho thí sinh trúng tuyển và nhập học nhưng sau đó “phù phép” khiến điểm các môn trong học kỳ 1 của thí sinh không đạt. Hậu quả: “Kẻ xù nợ” bị đuổi học!
“Nếu “bùng” tiền của anh thì chỉ có chú là thiệt vì lỡ giở chuyện học mà còn không được thi đại học năm tiếp theo vì bị đuổi học” - Thuyên dằn mặt phóng viên.
Bùi Thọ Phước

http://www.phapluatvn.vn/phapluat/201108/Tham-nhap-hang-o-chay-dai-hoc-2057393/
 
241
0
0

Quỳnh Anh 82

New Member
Trả lời: Thâm nhập “hang ổ “chạy“ Đại học

Thứ Tư, 24/08/2011 --- cập nhật 09:33 GMT+7


Các thí sinh lần lượt rời phòng thi, chỉ còn lại phóng viên và lác đác vài thí sinh. Chán nản, phóng viên đem bài “trắng kiến thức” lên nộp. Mặt đối mặt với vị nam giám thị, phóng viên bỗng nhận được câu hỏi: “Em có phải là người của anh Hưng không?”. Phóng viên gật đầu cái rụp. Lập tức, vị giám thị đưa cho phóng viên một bài thi của thí sinh khác với lời nhắn: “Xuống chép đi!”.
>> Kỳ 2: Vào hang ổ "chạy" đại học ở Bắc Ninh
>> Kỳ 1: Thâm nhập “hang ổ" "chạy" Đại học


Giám thị (đánh dấu x) nhỏ to với thí sinh

Các thí sinh dự thi môn Quần vợt, Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh, được thi cùng phòng trong các môn thi văn hóa. Trong cả hai môn Sinh học và Toán học, khung cảnh trong phòng thi hoạt náo không khác gì một... phiên chợ với sự tiếp tay đắc lực của các vị giám thị.
Sự “thành thật” bất ngờ Sáng 9/7/2011, phóng viên đến Trường Đại học Thể dục Thể thao Bắc Ninh để dự môn thi đầu tiên - môn Sinh học. Khi phóng viên bước vào phòng thi số 108, các thí sinh khác đã yên vị theo số báo danh. Vị trí ngồi của phóng viên là bàn trong cùng của dãy đầu tiên. Có một điểm khá đặc biệt đó là các thí sinh thi vào ngành Quần vợt đều được sắp xếp cho ngồi... cùng phòng thi (có 2 phòng thi cho hơn 70 thí sinh dự thi). Trong thời gian chờ phát đề thi, các thí sinh tự do trò chuyện rôm rả với nhau. Ngồi bàn ngay sau phóng viên là 3 thí sinh, trong đó có Nguyễn Tất T. (số báo danh 32xx) và Nguyễn Thị Huyền T. (số báo danh 32xx). Trong câu chuyện, thí sinh nam Tất T. thành thật: “Người nhà của mình là cán bộ lãnh đạo trường này. Mình thi văn hóa để chống điểm liệt thôi. Kiểu gì cũng đỗ vì mình được “chạy” rồi”. Đáp lại, nữ sinh Huyền T. cũng “thật” không kém: “Em cũng “chạy” vào trường này. Thi (văn hóa - PV) chỉ để chống liệt thôi”. Nghe vậy, phóng viên cũng quay xuống nhanh nhẩu giới thiệu: “Mình cũng “chạy” trường...”. Sau này, khi tiếp tục dự thi các phần khác, phóng viên đã có dịp tiếp xúc nhiều hơn với các thí sinh thi cùng ngành Quần vợt. Trong đó có ít nhất 2 thí sinh thừa nhận thuộc diện “chạy” trường. Đó là trường hợp của thí sinh Nguyễn Viết D. (có hộ khẩu tại Hà Nội) và thí sinh Nguyễn Văn S. (hộ khẩu tại Hải Dương). Qua trò chuyện, các thí sinh thường nói với nhau về 2 “gói” “chạy” trường. “Gói” thứ nhất là chỉ chạy phần thi văn hóa hoặc phần thi năng khiếu, chi phí 25-30 triệu/thí sinh. Người có nhu cầu “chạy” “gói” này thường thuộc diện vận động viên được miễn thi năng khiếu nhưng học dốt các môn văn hóa. “Gói” thứ hai là chạy toàn bộ từ A đến Z như trường hợp của phóng viên, giá dao động quanh mức 60 triệu/suất đỗ. Những giám thị “vui tính” Trở lại với diễn biến trong phòng thi. Bước vào khoảng thời gian chính thức, các thí sinh nhận được đề thi trắc nghiệm với 60 câu hỏi. Đảm nhận công tác trông thi ở phòng 108 có hai giám thị, giám thị một tên là Nguyễn Đình Chung, giám thị hai là Lý Đức Trường. Dường như không phải bận tâm nhiều lắm về thí sinh nên thi thoảng hai cán bộ này lại nói chuyện riêng cùng nhau hoặc thong thả đi ra ngoài. Gần cuối giờ thi, một giám thị còn xuống chỗ một thí sinh ngồi ngoài cùng của bàn thuộc dãy ngoài cửa phòng thi để hỏi han, to nhỏ một lúc. Thậm chí, có lúc cả hai giám thị đều đi ra ngoài cửa phòng thi để tán chuyện với một người đứng ngoài, khiến trong phòng thi không còn bị giám sát.
Hai giám thị phòng thi bỏ ra ngoài "buôn chuyện" với giám thị hành lang

Sau khi "tích bừa" vào các phương án của các câu hỏi trắc nghiệm, phóng viên ung dung nộp bài thi và ra về bởi thi trắc nghiệm thì có ai bị điểm 0 bao giờ?
Chiều cùng ngày - 9/7, phóng viên bước vào phòng thi môn Toán. Lần này, hai giám thị có một nam (Ngô Hải Hưng), một nữ (Trần Thị Tô Hoài). Phóng viên được sắp xếp ngồi dãy cuối cùng trong phòng thi. Ban đầu, phóng viên ngồi một mình một bàn. Sau đó, có một thí sinh nam tên Nguyễn Văn S. được chuyển xuống ngồi cùng bàn phóng viên. Để “phát tín hiệu” cho các giám thị biết mình thuộc diện “đặc biệt”, sau khi nhận đề thi, phóng viên gục mặt xuống bàn giả vờ... ngủ một giấc. Chừng nửa tiếng trôi qua, phóng viên ngồi dậy một cách ngay ngắn nhưng liên tục “gặm” bút và hướng ánh mắt cầu cứu về phía các giám thị. Trong thâm tâm, phóng viên tin chắc rằng kiểu gì họ cũng sẽ giúp mình “vượt qua thử thách” trong môn thi hóc búa này. Tuy nhiên, phóng viên đã bất ngờ vì đáp lại “thông điệp kêu cứu” này là sự bàng quan của các giám thị. Không quan tâm đến phóng viên, nhưng giám thị Ngô Hải Hưng lại thường xuyên tới gần một số thí sinh khác để thì thầm điều gì đó vào tai họ. Cùng với đó, giám thị Hưng đưa tay kín đáo về phía thí sinh. Không rõ chuyện gì đã xảy ra do phóng viên bị hạn chế về khoảng cách và góc quan sát, nhưng cứ sau mỗi lần như vậy, 2 thí sinh trên lại cặm cụi làm bài. Vị nữ giám thị Trần Thị Tô Hoài cũng có những biểu hiện khá lạ lùng khi một vài lần tiếp cận và nhỏ to với thí sinh. Thậm chí, có lúc vị nữ giám thị này còn lại gần và ném một tờ giấy nhỏ về phía một nữ thí sinh... “Cứu tinh” xuất hiện phút chót Đã quá nửa giờ làm bài thi. Phóng viên bắt đầu lo lắng về “năng lực chuyên môn” của đường dây “chạy” trường mà mình đã trao gửi niềm tin. Do học rất dốt môn Toán, trên tờ giấy thi của phóng viên khi đó chỉ độc có vài dòng chữ ghi đề bài của câu 1 và chữ “Bài giải” được ghi theo đúng mẫu mà giảng viên Hưng đã hướng dẫn. Trong lúc “dầu sôi lửa bỏng” đó, phóng viên càng sốt ruột khi nhìn về cảnh náo loạn phòng thi bao quanh mình. Ở dãy bàn cạnh cửa phòng thi, một thí sinh nam quay hẳn xuống bàn dưới để nói chuyện, để nhìn bài thi của bạn rồi quay lên... hì hụi “làm bài”. 30 phút trước khi hết giờ, một thí sinh nữ ngồi ở bàn thứ 3 từ dưới lên nộp bài thi. Sau đó, thí sinh này quay trở lại một bàn ở dãy cuối để... nói chuyện và cầm bút ghi cái gì đó lên giấy nháp của một thí sinh khác. Hành động này đáng ra phải bị lập biên bản vì đã vi phạm nghiêm trọng quy chế thi nhưng thay vào đó, giám thị Ngô Hải Hưng chỉ quát to: “Này này cái cô kia! Nộp bài rồi thì đi ra ngoài!”. “Nhận lệnh” của giám thị, thí sinh vội vã “biến” khỏi phòng thi.
Thí sinh nộp bài rồi quay xuống “gà” bài cho các bạn

Còn khoảng 25 phút, các thí sinh lần lượt ra khỏi phòng thi. Chỉ còn phóng viên và lác đác vài thí sinh. Chán nản, phóng viên đem bài “trắng kiến thức” lên nộp.
Mặt đối mặt với vị nam giám thị, phóng viên bỗng nhận được câu hỏi: “Em có phải là người của anh Hưng không?”. Mừng hú, phóng viên gật đầu cái rụp. Lập tức, “cứu tinh” Ngô Hải Hưng đưa cho phóng viên một bài thi của thí sinh khác với lời nhắn: “Xuống chép đi!”. Chỉ chờ có vậy, phóng viên lập tức cầm bài thi này về bàn rồi khẩn cấp “sao y bản chính”. Vài phút trôi qua, phóng viên đã chép được lời giải cho... 3 bài toán! “Thế cũng là quá đủ tránh điểm liệt rồi” - phóng viên tự nhủ như vậy rồi hí hửng quay lên gặp 2 vị giám thị để nộp bài. “Còn mấy câu nữa nhưng em không chép nữa đâu. Thầy cho e nộp bài” - phóng viên “báo cáo”. Đáp lại là tiếng “Ừ, ừ!” của hai vị giám thị. Rời phòng thi, phóng viên thở phào nhẹ nhõm đồng thời “phục sát đất” ê-kíp “chạy” trường mà mình đã lựa chọn. Cái việc mua suất vào đại học tưởng khó hơn lên trời, vậy mà họ nói được là... làm được! Vậy là, trước mắt phóng viên chỉ còn một thử thách khó khăn nhất trên lý thuyết nhưng lại nhẹ nhàng nhất theo giao kết của Thuyên và đồng bọn: Phần thi năng khiếu!

“Chúng nó” là ai?
Chiều tối 9/7/2011, theo lời dặn của Hưng - vị giảng viên do “cò” Thuyên dẫn mối, phóng viên đã quay lại gặp Hưng để báo cáo tình hình làm bài thi và nộp lại tờ giấy nháp ghi lại chữ “Bài giải” theo hướng dẫn của ê-kíp “chạy” trường.

Lúc gặp Hưng, phóng viên giả bộ thất lạc tờ giấy nháp này. Lập tức, Hưng gắt gỏng: “Sao chúng nó cầm được về đây mà mày không cầm về?”. Lấy cớ quay lại phòng thi (cách nhà Hưng khoảng vài trăm mét) để tìm kiếm, phóng viên ra ngoài khoảng 10 phút rồi đưa tờ giấy nháp ấy cho Hưng. Lúc này, giảng viên Hưng mới vui vẻ nói: “Mày là hơi VIP đấy! Được hẳn Trưởng bộ môn giúp đỡ”.


Theo Pháp Luật Việt Nam

Thâm nhập "hang ổ" "chạy" Đại học (Kỳ 3)
 
Top