Thơ Thẩn Tặng vợ

2,501
0
0

Haidang02

New Member
Thơ tặng các ông chồng

Thơ vui về phái yếu
Xuân Quỳnh

Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn
Vượt qua ô cửa cỏn con, văn phòng hẹp hàng ngày
Các anh nghĩ ra tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Tới thăm dò những hành tinh mới lạ
Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ
Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu
Chính phục đại dương bằng các con tàu
Đi tới tương lai trên con đường ngắn nhất
Mỗi các anh là một nhà chính khách
Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia.

Biết bao điều quan trọng được đề ra
Những hiệp ước xoay vần thế giới
Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi
Quen việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây
Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ
Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa
Những quả cà, mớ tép, rau dưa
Đối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa
Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất

Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt
Sắm cho con đôi dép tới trường
Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng
Lo đan áo cho chồng con khỏi rét...

Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất.
Quen với việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Càng không có hạt nhân nguyên tử
Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa
Có tình yêu và có lời ru
Những con cò con vạc từ xưa
Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép
Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp
Như trăng lên, như hoa nở mỗi ngày...

Nếu không có ví dụ chúng tôi đây
Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống
Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc
Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn
Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông
Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét
Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết
Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn
Ai sẽ là người sinh ra những đứa con
Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát.

Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát
Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương
Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng
Là bác học... hay là ai đi nữa
Vẫn là con của một người phụ nữ
Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên

Anh thân yêu, người vĩ đại của em
Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối
Một chút mặn giữa đại dương vời vợi,
Lời rong rêu chưa ai biết bao giờ
Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
Là hạt bụi vô tình trên áo
Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn.

Vài đoạn thơ vui nhân dịp ngày xuân
Đùa một chút xin các anh đừng giận
Thú thực là chúng tôi cũng không sống được
Nếu không có các anh, thế giới chỉ đàn bà.
 
97
0
0

Phuc & Chip Bong

New Member
Mình copy được bài này trong email các chiến hữu gửi ông xã nhân ngày 8-3 vừa rồi, nhưng ông ấy giấu vợ. Giá mà ngày nào cũng là 8-3 nhỉ???:laughing:

> > Lời kêu gọi đàn ông nhân ngày 8/3
> >
> >
> >
> > Hỡi anh em! Lại một lần nữa, cái ngày đáng sợ ấy sắp tới. Không thể
> > thoát được nó, không thể hoãn được nó, càng không thể chạy trốn nó.
> > Vậy chúng ta hãy đứng sát vào nhau, hãy nắm chặt tay và đối diện với
> > nó một cách anh hùng.
> >
> >
> >
> > Thưa anh em!
> >
> >
> >
> > Có bất công không? Khi trong suốt cuộc đời vất vả, nặng nhọc đầy gian
> > lao chúng ta không có một ngày dành cho mình. Đã từ lâu, cái thế giới
> > mỏng manh này có ngày chống thuốc lá, ngày phòng si-đa, thậm chí có cả
> > ngày cúm gà mà vẫn làm ngơ, không dành cho đàn ông một hôm nào cả.
> >
> >
> >
> > Vì sao thế? Và đã từ lâu, thế giới bị phụ nữ thao túng mất rồi. Từ
> > trong nhà ra đường phố, từ công ty tới bệnh viện, phụ nữ đã tràn ngập,
> > đã cai quản, đã ra lệnh. Chúng ta mặc gì, chúng ta ăn gì, chúng ta đi
> > đâu, quan hệ với ai, kiếm ra tiền và cất ở chỗ nào đều bị phụ nữ kiểm
> > soát, bắt bớ, theo dõi và tra khảo. Vậy phụ nữ là ai?
> >
> >
> >
> > Về bản chất, phụ nữ cũng là con người như chúng ta. Nghĩa là cũng
> > thích ăn, thích uống, thích vui chơi và tụ tập đàn đúm (khoản sau cùng
> > này thì hơn hẳn). Ta thuốc lá, chị em có thuốc lá. Ta rượu, chị em có
> > rượu. Ta cờ bạc, chị em cũng bạc cờ, ta... vân vân, chị em cũng... vân
> > vân và vân vân.
> >
> >
> >
> > Sở dĩ "chúng" hơn ta, làm khổ ta, hại được ta vì "chúng" có những vũ
> > khí tối tân mà chả bao giờ ta có: đấy là nước da trắng, đấy là làn môi
> > cong, đấy là mắt bồ câu, đấy là mũi dọc dừa, là giọng nói dịu dàng và
> > tiếng cười khanh khách như chim.
> >
> >
> >
> > Mang những dụng cụ “giết người hàng loạt” như thế, xông vào đám đàn
> > ông ngơ ngác, tội nghiệp, thiếu đoàn kết, phụ nữ đã xây dựng nên một
> > chế độ hà khắc, một hoàn cảnh sống thật tội nghiệp: Bao nhiêu đàn ông
> > bị giam cầm trong các gia đình, bị ăn, ngủ, xem ti vi và cả tắm nữa
> > theo điều lệnh. Bao nhiêu trai trẻ bị áp tải đi chơi, bị ép phải mua
> > quà, bị dồn vào thế phải tặng hoa, tặng bánh sinh nhật hoặc phải chờ
> > đợi đến mềm nhũn dưới trời mưa như rất nhiều bộ phim tình cảm đã tố
> > cáo.
> >
> >
> >
> > Bằng các thủ đoạn quỷ quyệt như nhảy múa tung tăng, chớp chớp mắt (có
> > gắn lông mi) và kêu thét lên mỗi khi thấy chuột, phụ nữ làm đội ngũ
> > đàn ông tan tác, mất hết lý trí, không còn chút sáng suốt, quên mình,
> > quên cả tiền bạc của mình. Bằng những mảnh vải mỏng, nhẹ, gọi là áo,
> > bằng những miếng cắt, xéo, quấn bí hiểm gọi là váy, bằng những sợi
> > dây sặc sỡ như con giun gọi là ruy-băng, phụ nữ làm chúng ta phải đầu
> > hàng, phải sung sướng khi bị bắt làm tù binh, thà chết (và đã chết)
> > chứ không vượt ngục.
> >
> >
> >
> > Hậu quả chính sách hà khắc của nền cai trị chuyên chế đó là trong khi
> > chúng ta còng lưng bên máy tính, đổ mồ hôi trong nhà xưởng thì phụ nữ
> > ngồi chễm chệ trong tiệm gội đầu, vểnh tay làm móng hoặc ngồi gật gù
> > quanh gánh bún riêu. Trong khi chúng ta kiệt sức vì hội thảo, vì nghe
> > lời la mắng của sếp thì phụ nữ hào hứng lắc vòng, nằm dài trong phòng
> > hơi nước để giảm cân. Trong khi chúng ta mất ngủ vì giá xăng dầu, giá
> > xi măng, phụ nữ cứ vác về mà chả quan tâm tới giá tiền kem dưỡng da,
> > kem tan mỡ và kem trị mụn.
> >
> >
> >
> > Hỡi anh em.
> >
> >
> >
> > Tưởng như vậy đã tột cùng, phụ nữ vẫn không dừng lại. Chả tham khảo ý
> > kiến, chả cần tìm hiểu sức khỏe và tiền bạc của đàn ông, phụ nữ tung
> > ra ngày 8/3 như một ngày tổng phản công cuối cùng, nhằm quét sạch
> > những ước mong chống đối.
> >
> >
> >
> > Trong cái ngày dài hơn thế kỷ ấy, hàng triệu thân xác gầy gò, lóng
> > cóng tội nghiệp của anh em chúng ta sẽ phải chúi đầu vào chậu rửa
> > chén, rụt cổ trong giỏ thức ăn mua từ chợ, lê bước trong phòng với
> > chổi lau nhà.
> >
> >
> >
> > Trong cái ngày kinh khiếp đó, anh em sẽ giặt tã đến mười hai giờ, bổ
> > củi đến ba giờ, rửa tủ lạnh, khua mạng nhện, đổ rác đến đêm, những lúc
> > giải lao thì khâu quần áo.
> >
> >
> >
> > Anh em có sống sót qua một ngày như thế không? Tôi tin là không. Nhưng
> > nổi loạn à? Đường lối đấu tranh của chúng ta đã định hướng từ lâu là
> > không manh động. Chạy trốn à? Chưa từng có ai chạy thoát, mà thoát là
> > thoát đi đâu?
> >
> >
> >
> > Vậy anh em hãy chứng tỏ sức mạnh của mình bằng cách làm thật tốt những
> > gì phải làm, khiến phụ nữ kinh ngạc, hoảng sợ choáng váng: Nếu rửa
> > bát, anh em hãy rửa sạch đến mức ba tuần sau vẫn không cần rửa lại.
> > Nếu lau nhà, anh em hãy lau bóng tới mức con ruồi đậu xuống không bay
> > nữa vì mải soi gương. Nếu đi chợ, anh em hãy mặc cả ráo riết, trả giá
> > gắt gao, mua rẻ tới độ sau ngày này, các hàng bán cá, bán gà đều phá
> > sản.
> >
> >
> >
> > Tóm lại, hãy dùng “gậy bà đập lưng bà”. Hãy biến ngày 8/3 là ngày của
> > chúng ta, khi đàn ông cười nói râm ran, í ới gọi nhau trong siêu thị
> > và túm tụm ăn quà ngoài vỉa hè. Hãy làm cho phụ nữ tiếc đứt ruột và
> > không có cơ hội nào trong giây phút ấy được sờ vào dụng cụ gia đình,
> > được tắm mình trong không khí bếp núc hội hè. Hãy khiến các cô gái
> > khắp nơi hiểu rằng chỉ có ý chí, sức mạnh và khả năng sáng tạo của đàn
> > ông mới biến được một ngày thành một đời.
> >
> >
> >
> > Nếu có một lá cờ thêu chữ 8/3, tôi muốn anh em giật lấy nó, cầm nó
> > xông lên và vẫy thật cao như ngọn đuốc rực lửa.
> >
> >
> >
> > Anh em tiến lên. Chiến thắng hay là chết!
 
22
0
0

HanKun

New Member
THE WIFE A-LOST


Since I noo mwore do zee your feace
Up steairs or down below
I'll zit me in the lwonesome pleace
Where flat-bough'd beech do grow
Below the beeches' bough, my love
Where you did never come
An' I don't look to meet ye now
As I do look at hwome.

Since you noo mwore be at my zide
In walks in zummer het
I'll goo alwone where mist do ride
Drough trees a-drippen wet
Below the rain-wet bough, my love
Where you did never come
An' I don't grieve to miss ye now
As I do grieve at hwome.

Since now bezide my dinner-bwoard
Your vaice do never sound
I'll eat the bit I can avvword
A-yield upon the ground
Below the darksome bough, my love
Where you did never dine
An' I don't grieve to miss ye now
As I at hwome do pine.

Since I do miss your waice an' feace
In prayer at eventide
I'll pray wi' woone sad vaice vor greace
To goo where you do bide
Above the tree an' bough, my love
Where you be gone avore
An' be a-waiten vor me now
To come vor evermwore.


William Barnes*



THƯƠNG NHỚ VỢ HIỀN


Từ nay hết thấy em rồi
Nhà trên, nhà dưới một trời vắng em
Anh ngồi trong chỗ cô đơn
Hàng cây cổ thụ mọc vươn nhánh dài
Dưới tàn cổ thụ, em ơi
Đã lâu không có em ngồi ở đây
Anh không muốn gặp nơi này
Về nhà, em nhé, sum vầy với anh.

Đâu còn em nữa bên anh
Sánh vai dạo mát ngày hanh nắng hè
Sương mù rơi lối anh đi
Hàng cây mưa ướt sầu tê tái người
Dưới tàn cây ướt em ơi
Đã lâu không có em ngồi ở đây
Anh không khóc được giờ này
Về nhà anh sẽ khóc hoài nhớ em.

Bữa cơm đã chẳng có em
Đâu còn nghe tiếng êm đềm hôm nao
Thức ăn anh nuốt không vào
Đất vườn cho một chút rau, đủ rồi
Dưới tàn cổ thụ, em ơi
Đã lâu không có em ngồi cùng ăn
Bây giờ nước mắt để dành
Về nhà anh sẽ âm thầm khóc em.

Vắng em, vắng cả tiếng em
Anh thường cầu nguyện từng đêm hết lòng
Giọng anh tha thiết não nùng
Chúa thương cho được về cùng với em
Vượt qua cành lá, anh tìm
Linh hồn em đã bay lên hướng trời
Chờ anh, chờ nhé, em ơi
Chúng ta sẽ sống đời đời bên nhau.


Tường Lưu
(thoát dịch)
 
16
0
0

BuiDang

New Member
Ðề: Thơ Thẩn Tặng vợ

NHỮNG PHÚT XAO LÒNG

Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng
Có thể vợ mìnhvì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
Người yêu cũvợ mình có những điều mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn)
Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời đề yêu và một thời dể nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao lòng!

Em bảo anh: Đi đi!
Sao anh không dừng lại
Em bảo anh đừng đợi
Sao anh lại về ngay!
Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Sao mà anh ngốc thế
Không nhìn vào mắt em.
 
3
0
0

Muối Muối

New Member
Ðề: Thơ Thẩn Tặng vợ

Cho em gop 1 bai moi suu tam duoc ah.

BÀ VỢ BIẾT VÂNG LỜI

Ông kia làm việc như điên,
Suốt đời dành dụm món tiền khá to.

Tiền kiếm được chỉ lo keo kiệt,
Chẳng dám xài cất riết trong rương.
Đến khi liệt chiếu liệt giường,
Biết gần từ giã cõi dương gian nầy.

Lời trăng trối tỏ bày với vợ:
“Tôi chết rồi bà nhớ điều nầy,
“Tiền dành dụm bấy lâu nay,
“Bà cho vào cả quan tài đựng tôi.

“Bà hãy thề giữ lời tôi dặn,
“Về dưới kia tôi hẳn cần tiền.
“Có tiền trong bụng mới yên,
“Nếu cần hối lộ, móc liền ra chi”.

----
Buổi tang có lễ nghi đầy dủ,
Bà vợ ngồi ủ rủ bần thần.
Kế bên người bạn rất thân,
Cầm tay thủ thỉ ân cần hỏi han.

Cầu kinh rồi áo quan sắp đậy,
Bà vợ nhanh đứng dậy rảo chân.
Tay bưng chiếc hộp đến gần,
Nhẹ nhàng đặt xuống bên thân của chồng.

---
Khi tang lễ đã xong tất cả,
Bà bạn thân vội vã hỏi liền.
Hỏi rằng chiếc hộp đựng tiền?
Đem chôn dưới đất có điên không nào?

Bà vợ nghe gật đầu rồi bảo:
“Tôi là người Công giáo chân thành,
“Nói ra phải giữ lời mình,
“Nếu mà không giữ tội tình khó dung.

“Tôi hứa làm lời chồng trăng trối.
“Nếu không làm có lỗi sao yên.
“Nhưng không tôi chẳng phải điên,
“Có ngu mới lại đem tiền chon đi.

“Sáng nay chẳng nghĩ suy lâu lắm,
“Đem tiền đi gởi gắm ngân hàng.
“Rồi mua chiếc hộp đàng hoàng,
“Cho vào quyển ‘sét’ rõ ràng không sai.

“Chồng tôi muốn tiêu xài dưới đó.
“Ghi ‘séc’ thì tiền có thiếu chi.
“Thế thì thỏa đáng còn gì,
“Lời thề vẫn giữ, ngu thì không ngu.”

----

Chuyện nầy gởi càc cô khôn lỏi,
Cùng những chàng tưởng giỏi mà đần.
Ở đời khôn dại đem cân,
Đàn bà khôn gấp nhiều lần đàn ông
 
16
0
0

BuiDang

New Member
Ðề: Thơ Thẩn Tặng vợ

Thơ tặng vợ trong văn chương Việt Nam tuy ít hơn tặng người yêu, nhưng toàn là bài hay, thậm chí rất hay.

Hình ảnh người vợ tảo tần, chịu khó chịu thương trong bài thơ Thương vợ của Trần Tế Xương đã khảm vào lòng người Việt Nam suốt thế kỷ qua:

Quanh năm buôn bán ở mom sông/Nuôi đủ năm con với một chồng/Lặn lội thân cò khi quãng vắng/ Eo sèo mặt nước buổi đò đông...

Nhà thơ Nguyễn Bùi Vợi chỉ xa vợ mươi ngày đã Anh vào ra tha thủi một mình, rồi

Ngày nắng đem chăn chiếu ra phơi/Tuần đôi bận lau nhà thay vỏ gối/Thay việc em làm mà không thay nổi/ Cái tảo tần rất mẹ ở trong em... (Ngày xa em).

Nhà thơ Lâm Xuân Vy, dân tộc Cao Lan ở Ninh Bình, có hàng chục bài thơ tặng vợ, bài nào cũng da diết, thâm trầm:

Ước gì nồi nước lá xông/ Có thương yêu giải chất chồng nắng mưa (Em ốm).

Bài thơ Màu tím hoa sim lừng danh của nhà thơ Hữu Loan sáng tác trong kháng chiến chống Pháp là một bài thơ khóc người vợ trẻ của mình ở quê nhà. Bài thơ là những lời trần thuật thống thiết trước bi kịch chiến tranh:

Nhưng không chết/ Người trai khói lửa/ Mà chết/ Người em gái nhỏ hậu phương. Nên chiều hành quân/Qua những đồi sim/Những đồi sim dài trong chiều không hết/Màu tím hoa sim/Tím chiều hoang biền biệt...

Hình ảnh màu tím hoa sim từ đó trở thành biểu tượng đau đớn của tình yêu trong chiến tranh khắc vào trí nhớ bao thế hệ người đọc.

Nhà thơ Thanh Tùng ở Hải Phòng có bài thơ Thời hoa đỏ nổi tiếng được nhạc sĩ Nguyễn Đình Bảng phổ nhạc, cả nước ai cũng thuộc, cũng hát:

Em hát một câu thơ cũ/ Cái say mê của thời thiếu nữ/ Mỗi mùa hoa đỏ về/ Hoa như mưa rơi rơi/ Cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi/ Như máu ứa của một thời trai trẻ...

Nhưng có lẽ không bạn yêu thơ yêu bài hát biết rằng những câu thơ rỏ máu ấy chính là bài thơ nhà thơ khóc chị Thanh Nhàn, người vợ trẻ xinh đẹp và xấu số của mình, khi nghe tin chị bị bệnh tim mất ở Quảng Ninh. Thơ ấy là thơ vắt tim ra mà viết.

Người Hà Nội thời bao cấp nghèo khó, vợ chồng sáng nào đi làm cũng có cái cặp lồng cơm treo ở ghiđông xe đạp. Thế mà cũng thành thơ:

Tiễn em buổi sáng đi làm/Nón quên anh nhắc, chiếc làn anh đưa/Tần ngần một thoáng dây dưa/Trao em chiếc cặp lồng trưa quá nghèo... (Tiễn em - Nguyễn Hoàng Sơn).

Trong kháng chiến chống Pháp, nhà thơ Cầm Vĩnh Ui, dân tộc Thái, có bài thơ Nhớ vợ rất chân thật, theo kiểu người dân tộc nhưng cách diễn đạt lại độc đáo hiện đại: Tôi nhớ vợ tôi lắm/ Cho tôi về hai ngày... Ngày kia tôi sẽ đến/Lại cầm súng được ngay/Tôi càng bắn trúng Tây/Vì tay có hơi vợ... Cái “tay có hơi vợ” ấy làm cho bài thơ sống mãi trong lòng người đọc. Còn đoạn thơ kết ngộ nghĩnh, thú vị: Nếu có được trên tặng/Cho một cái bằng khen/Tôi sẽ rọc đôi liền/Gửi cho vợ một nửa lại nói được một điều thăm thẳm hơn: của chồng công vợ!

Trong kháng chiến chống Mỹ, Bài thơ hạnh phúc của nhà thơ Dương Hương Ly (Bùi Minh Quốc) tặng vợ là nhà văn Dương Thị Xuân Quí hi sinh tại mặt trận là một bài thơ bi tráng, sống mãi với thời gian:

Thôi em nằm lại/Với đất lành Duy Xuyên/Trên mộ em có mùa xuân ở mãi/Trời chiến trường vẫn một sắc xanh nguyên...

Không có tình cảm lớn, tình yêu lớn không thể viết được những câu thơ tình se thắt lòng người như thế.

Bài thơ Tôi ra cửa biển của nhà thơ Hải Kỳ ở Đồng Hới là bài thơ tình rất hay viết tặng vợ được tuyển vào rất nhiều tuyển tập thơ tình. Vợ đi xuất khẩu lao động để kiếm tiền nuôi con. Nhà thơ “gà trống nuôi con” mấy năm liền. Vừa đi dạy học, Hải Kỳ vừa thay vợ nấu ăn, giặt giũ quần áo, chăm sóc hai con trai nhỏ ăn uống, học hành. Công việc bận bịu vất vả hằng ngày không thể nào lấp được khoảng trống vắng mà vợ để lại trong lòng anh: Em đi góc biển chân trời/ Tôi về nhặt lại những lời bỏ quên/ Mùa đông rụng lá ưu phiền/ Sang xuân có bớt nỗi niềm nhớ mong/Biết là nhớ cũng bằng không/Tôi ra cửa biển ngồi trông cánh buồm...

Trong thơ tình tặng vợ cũng có những bài thơ nói rất sâu sắc về mối quan hệ vợ chồng, sau giai đoạn “yêu đương” thời trai trẻ. Nhà báo Thuận Hữu rất ít làm thơ, nhưng anh lại nói về “những phút xao lòng” của cả chồng lẫn vợ trước hình bóng người thứ ba một cách thuyết phục. Bài thơ đã nói hộ nhiều người cái khó nói nhất, làm cho vợ chồng hiểu nhau hơn, bao dung hơn trong cuộc sống. Tôi nghĩ hình như nhà thơ dành nhiều hơn sự lý giải thông minh, chân tình này cho những người chồng trên thế gian. Bởi lẽ so với đàn bà, đàn ông đa mang hơn:

Ai cũng có một thời để yêu một thời để nhớ/ Ai cũng có những phút giây ngoài vợ ngoài chồng/ Đừng trách chi những phút xao lòng!

Trong những tháng ngày gian nan nhất của đời mình, nhà thơ Phùng Quán đã viết tặng người vợ thủy chung son sắt của mình một bài thơ mà anh đặt tên là Kinh cầu nguyện buổi sáng. Sinh thời, cứ mỗi buổi sáng trên “chòi ngắm sóng”, anh thức dậy, uống chén rượu, rít hơi thuốc lào xong là ngồi nghiêm trang đọc thật to bài thơ cho chị Bội Trâm, vợ anh, nghe như người sùng đạo đọc kinh buổi sáng:

... Ngày lấy em tôi đã có lời nguyền

Nếu tôi bỏ em lại bơ vơ dọc đường

Tôi sẽ bị trời tru đất diệt!

Em là cây thập tự của đời tôi

Tôi phải mang vác cho đến ngày chung cuộc

Tôi sẽ đi với em

Cho đến tận mút chót con đường

Cho đến lúc tôi nằm dài dưới đáy huyệt

Người viết xin mạo muội “khoe” với bạn đọc bài thơ Hoa hậu, bài lục bát nôm na tặng vợ đã làm cách đây gần 20 năm, được in vào nhiều tập thơ tuyển.

Trưa nay hoa hậu muộn về/Bố con thi sĩ cơm khê lửa cười/ Vô tư là giống trên đời/Biết đâu rau đậu bời bời giá lên/Đồng tiền như ả vô duyên/Đầu hôm hăm mốt qua đêm còn mười/Lội quanh chợ cá chiều rồi/Thứ ngon thì đắt thứ ôi thì buồn/ Em cười cho bữa cơm ngon/Trung thu chiếc bánh cho con nhớ mùa/Chiều chồng chén rượu đĩa dưa/Còn bầu còn bạn đời chưa cạn tình/ Em thi hoa hậu một mình/Âm thầm vương miện lặng im thơ đề!

Vâng, vợ là hoa hậu không phải thi một lần mà thi suốt đời. Thi khắt khe trước chồng con, trước hàng xóm, bạn bè, trước bà con dòng họ... Em thi hoa hậu một mình/ Âm thầm vương miện lặng im thơ đề...

Sưu Tầm.
 
16
0
0

BuiDang

New Member
Ðề: Thơ Thẩn Tặng vợ

Vợ iu ơi, đừng ly dị chồng nhé! Ly dị rồi ai nuôi em? Ly dị rồi lấy ai em hành em hạ? Ly dị rồi con chúng ta ko đủ cha mẹ thì sao? Mà wan trọng hơn ly dị rồi anh lại sợ em sống cảnh chăn đơn gối chiếc vì anh biết không thằng nào đủ can đảm bằng anh để xin cưới em đâu!
Thôi nhé vợ iu, đừng để 1 phút nóng giận mà để mất đi 1 thằng chồng, 1 thằng nô lệ, 1 thằng mua vui cho em... cùng 1 lúc! Thôi thì anh xin nhờ thơ ca nói thay nỗi niềm, cũng như là 1 lời xin em tha thứ cho cái tội "lẳng lơ" của anh!

(Bài thơ chưa đặt tên, thôi thì anh lấy tên em đặt cho nó vậy!)

Thẫn thờ nhìn ngắm trời mây,
Ước gì em có ở đây cùng mình!
Ờ thì tôi - kẻ si tình
Ngẩn ngơ ngồi nhớ bóng hình vợ yêu.
Giờ này trời đã xế chiều,
Về đây em hỡi, đừng liều... theo trai!
I miss you much, my wife!

Có thể bài thơ không hay, nhưng tất cả nhừng từ ngữ đều đã được chắt lọc qua đôi thận, í lộn đôi tay của anh. Hãy nhìn lại xem, những chữ cái đầu của mỗi câu thơ ghép lại chính là em đó, my love!

Mãi yêu em!
Chồng.
 
354
0
16

Mr_Ech

Member
Ðề: Thơ Thẩn Tặng vợ

Buồn... Thôi, post thơ tặng vợ.

Tặng vợ bài thơ này:

Chữ đậu nhiên đậu cơ,
Đậu tại phẩu trung khấp.
Bản thị đồng căn sinh,
Tương tiễn hà thái cấp.


Dịch luôn cho vợ nghe:

Củi đậu đun hột đậu
Đậu trong nồi khóc kêu:
Cùng sinh trong một gốc,
Bức nhau chi đến điều.


Bài thơ khiến cho Ech này nhớ đến bài ca dao lưu truyền vùng Bình Định, tương truyền là nói về hai anh em Nguyễn Nhạc và Nguyễn Huệ:

Da nai mà nấu thịt nai,
Việc đời như thế không ai động lòng.
Thịt nai mà chín bên trong,
Da nai cũng cháy còn mong nỗi gì!


P.s: Ngồi buồn mà post thơ chơi
Post xong post lại, buồn ơi vẫn buồn !
 
Top