Mẹ Cáo
New Member
Ðề: Các cháu nhỏ tại Trung tâm bảo trợ xã hội Việt Lâm, Phú Thọ
Trời ơi, chết mất, làm thế nào kiến nghị lên Ủy ban Chăm sóc Trẻ em để rà soát lại toàn bộ mấy cái TT trá hình này, bức xúc quá đi mất thôi!!!
:crying::crying::crying::crying::crying:Em XIN PHÉP trích bài viết của mẹ Cabong trên WTT ạ!
Đọc mà thương các cháu không chịu nổi!
Hôm qua 12/4, bọn em gồm 5 người lên Đoan HÙng thăm các cháu ở Việt Lâm. Nhà mới của bé nằm trên 1 ngọn đồi thoáng má, cơ sở vật chất có vẻ ổn. Các con nhìn khá hơn, thơm tho sạch sẽ. Tạm gọi là yên tâm nhưng không biết có yên tâm được không nữa. Ảnh chụp thì Nhàn đang giữ, có lẽ hôm nay sẽ posst lên cho các Mẹ.
Sơ qua thì về cơ sở là được ( của nhà nước), tỉnh cũng đang xúc tiến đầu tư, có lẽ sau vụ này, trung tâm sẽ được quan tâm kỹ hơn. Một tháng các cháu được 600K tiền ăn. Mỗi phòng 1 Mẹ- 2 cháu. Có TV, máy giặt, bếp rộng, tắm nước nóng, mùa hè nằm quạt, thoáng mát. Các mẹ còn trẻ lắm, nhưng nhìn sạch sẽ và các con rất quấn quýt. Có lẽ vụ này em sẽ tường thuật sau.
Em Bức xúc nhất là trên đường về,rẽ qua trung tâm MINH ĐỨC ở Huyện Lâm Thao. Một trung tâm khá là đẹp, xây dựng khang trang, nằm ngay trên quốc lộ 32 tức là đi đường Sơn Tây qua cầu Phong Châu thì sẽ nhìn thấy nó ngay.
Bước vào đó có 9 Bé, được chia làm 3 phòng rộng, thoáng nhưng rất tanh và khai. Mỗi Bé được đón về từ khi mới vài ngày tuổi. Tới bây giờ đã hơn 1 năm rồi.
Khi gõ cổng để đi vào thì 1 bé đang khóc trong cũi, 1 Bé ngồi trên chiếc xe tập đi, có 1 cái dây buộc vào cửa sổ cho đỡ trượt. CHưa bao giờ em nhìn thấy cái xe đồ chơi nào cáu bẩn như thế.
Mỗi Phòng 3 Bé thì có 1 Mẹ trông. Các Bé có vẻ nhát chứ không thân thiện như ở VL, cả 9 bé đều viêm đường hô hấp từ nhẹ đến nặng. Ghỉ mũi bám đầy, mặt lem nhem, quần áo lấm lem. Trời hôm qua khá ấm nhưng các Bé đều mặc tận 3 cái áo. Khăn xô buộc cổ thì đúng là cả năm ko giặt 1 lần, màu cháu lòng, hôi, dính đầy ghỉ mũi.
Mặc dù cơ sở vật chất( tức là nhà của nhìn thoáng đẹp, phòng rộng) nhưng đời sống các Bé nghèo nàn lắm, đồ chơi không có. Các Bé không đóng Bim ( cũng tốt). Nhưng người trông trẻ không biết giữ vệ sinh, sàn nhà dính và nhớp ( đấy là có thông báo là tới đó thăm rồi).Mỗi phòng đều có lịch cho ăn ( ngày 4 bữa sữa, ăn cháo, xương ninh..etc..) nhưng em e rằng sự thật khác xa. khi Nhàn, Quỳnh, Hằng, Phương pha sữa thì Nhàn thấy bình sữa ko dc rửa sạch, chua loét. Các cô trông trẻ nói là các bé uống thì chớ ra hết vì thời tiết thay đổi nên chảy nước mũi. Đáng buồn cười là các Bé cứ tu sữa ừng ực, có Bé ăn hết 2 bình.
3 người trông trẻ dường như thiếu vệ sinh nuôi trẻ. Tủ thuốc rất nghèo nàn, phải nói là lèo tèo vài gói thuốc. Chiếu ngủ đều có nước đái. Mấy cái chăn phơi ngoài sân thìchỉ có 1 cái đẹp nhất để chính cổng vào, còn lại 3 cái chăn nát tươm phơi dấu ở góc trong. Chắc chắn rằng giấc ngủ của các bé cũng rất mất vệ sinh. Gối chăn đều được giặt và phơi hôm đó, gối ngủ nhìn cũng thê thảm lắm, mốc vàng, chỉ có 1 cái là mới tinh thì cũng bỏ ở chỗ bắt mắt nhất.
Mỗi tháng, tỉnh hỗ trợ 300k/ tháng cho trẻ. Nhưng em cũng e rằng các cháu chưa được sử dụng hết mức hỗ trợ đó đâu. Em bước vào nhà Bếp, khẩu hiệu dán đầy như ở trường Mẫu giáo, nhưng bếp lạnh ngắt. GIờ đó đã 4 h chiều thì người ta phải nấu nướng gì đó ( nếu theo như những cái thực đơn hoành tráng kia).
Khi em hỏi 1 cô trông trẻ ( trẻ nhất, sinh năm 1990), cô nói rằng, có đồ chơi nên các bé toàn vứt đi, ko mua nữa. Còn hỏi về chủ trung tâm thì họ bảo là ở đây mới xây, lúc trước các bé đều ở nhà chị chủ trung tâm ở dưới Việt TRì.
Khi nhìn các Bé ở Minh Đức, chúng em thật sự cảm thấy nhức nhối. Họ dựng 1 tấm biển " TRUNG TÂM BẢO TRỢ XÃ HỘI MINH ĐỨC" Phía trên cùng là " UỶ BAN NHÂN DÂN HUYỆN LÂM THAO". Họ xây dựng nhà cửa khang trang để che mắt mọi người, nhưng cuộc sống của các bé thì bị cô lập hoàn toàn. Ở đây khác với Việt Lâm. Các Bé được sống tốt hơn chút. Nhưng chỉ là chút xíu thôi. Nhìn đáng thương lắm.
Khi 1 người xây dựng 1 trung tâm bảo trợ, nếu họ vì mục đích nhân đạo thì đã khác. Bởi họ muốn kinh doanh, nên khi không còn chế độ cho phép con nuôi nước ngoài dưới hình thức tư nhân thì họ không còn " đầu vào" cũng không có " đầu ra". Và các Bé mồ côi cứ bị phó mặc ở những địa ngục như thế, một cách không lối thoát. Không cơ quan chức năng quản lý chặt c hẽ, các bé không biết sẽ đi về đâu. Tương lai? học vấn? thể chất? và tâm lý sang chấn nặng nề? mai này sẽ làm sao hoà nhập được với xã hội? Hay trở thành tội phạm?
Có 1 Bé tên Hà lan, sinh ra 1 kg. Bây giờ 1 tuổi nặng 6,5kg. Chậm chạp, còn không nhanh nhẹn được như Bé Chi đâu.
Sẽ còn rất nhiều các trung tâm " Kinh doanh trá hình bảo trợ" như thế trên khắp cả nước. Chỉ khổ những đứa trẻ con vô tội mà thôi. Bây giờ làm sao đưa được các cháu đi, hoặc là hỗ trợ kiến thức cho người nuôit rẻ biết cách chăm sóc các con tốt hơn. Lương tâm con người sao lại tồi tệ thế nhỉ???
Trời ơi, chết mất, làm thế nào kiến nghị lên Ủy ban Chăm sóc Trẻ em để rà soát lại toàn bộ mấy cái TT trá hình này, bức xúc quá đi mất thôi!!!