(MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật TT - CSTT tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường TH Trung Lý II, xã Trung Lý, Mường Lát, Thanh Hóa

167
0
0

Mẹ Nấm Bum

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Tặng quà cho các con, hướng dẫn tỉ mỉ từ cách đóng, mở khóa cặp













 
167
0
0

Mẹ Nấm Bum

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Trường mầm non Cò Cài có mỗi cái... biển tên trường là mới, còn lại vẫn là nhà tranh mái lá thế này



lớp chính khóa cửa, nhìn qua khe cửa khu vệ sinh của lớp mầm non trống huơ trống hoác như thế này





và học sinh lớp mầm non :(



 
167
0
0

Mẹ Nấm Bum

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Xót xa những gương mặt trẻ thơ ngơ ngác thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu... đủ thứ :(



















 
167
0
0

Mẹ Nấm Bum

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Những cô bé này đã học hết lớp 5, ở nhà và bắt đầu làm ruộng, vào rừng lấy củi, đợi lớn một chút nữa thì... lấy chồng

 
167
0
0

Mẹ Nấm Bum

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Hoàn thành nhiệm vụ lúc hơn 12h trưa, CSTTers được phút nghỉ xả hơi, tạo dáng và... nhí nhố :)









 
167
0
0

Mẹ Nấm Bum

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Em đang thắc mắc không hiểu chị HG đang liếc cái rì :)

 
167
0
0

Mẹ Nấm Bum

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Chụp ảnh tập thể





Nhóm bác sĩ

 
167
0
0

Mẹ Nấm Bum

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Chia tay ra về, đọng lại trong tôi là những nụ cười trẻ thơ Mường Lát trong veo và hồn nhiên









 
816
0
16

Linh mèo

Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Lần này em thấy chương trình trò chơi của mẹ Minh Mốc rất okie, bọn trẻcon thích lắm dù nhiều đứa ko hiểu tiếng Kinh, những tràng pháo tay giòn giã đã nói lên tất cả. Chắc bọn nhóc chưa bao giờ được thấy một chương trình như vậy. Em bận hỗ trợ cho các bác sỹ nhưng có lúc chạy đi lấy bánh phát cho bọn nhóc tới khám, tình cờ nghe được 1 bạn nhỏ xung phong lên hát bài "Quốc ca", sao thấy ấm lòng thế :)
 
1,416
0
36

MomMi

Active Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Giờ em mới vào xem tường thuật và ảnh. Nhiều ấn tượng để lại trong em, đúng là hơn hẳn những chuyến đi khó khăn nhất (trên cả đoạn đường em cứ lẩm nhẩm bài Tây Tiến của Quang Dũng, giờ mới cảm nhận được hết cái thần của bài thơ, về độ hùng vĩ, đẹp và khó khăn nơi đây).
1. Đoạn đường đèo trong đêm ko nhìn rõ đường, sương mù mịt, chắc lúc đó bác tài đi bằng cảm giác và kinh nghiệm nghề nghiệp.
2. 14km đường vào trường có những đoạn lẫn trong sương, trong mây ko thể nhìn rõ đường, có những đoạn xe vừa bò lên dốc đã lại chuẩn bị đổ dốc (biết thế nào là "Heo hút cồn mây súng ngửi trời, Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống" ), và hình ảnh một số đoạn đường lầy được chụp lên đây ko phải là đoạn khó khăn nhất (vì đoạn đó các phó nháy nhà chúng ta ko thể nào bỏ được tay ra mà tác nghiệp nữa, hai tay còn đang phải ôm chặt eo của các bác "xe ôm" ấy chứ). Trời mưa to là người dân trong đó bị cách ly hoàn toàn với bên ngoài vì không thể đi được với con đường như thế. Hiện tại là còn khá hơn vì Nhà nước quan tâm vào mở đường, chứ trước đây thì còn khủng khiếp hơn nhiều. Và đặt chân xuống đất mới biết mình vẫn còn sống.
3. Nhiều bé chắc chưa bao giờ biết đến đôi dép chứ không nói đến đôi tất nữa. Em phát kẹo mà nhiều bé còn không biết phải bóc bằng cách nào để ăn được. 6 tuổi mà bé như cái kẹo, chỉ bằng bé 4 tuổi ở thành phố, quần áo không đủ mặc.
4. Em xe ôm của em kể dân tộc Mường là đẻ nhiều con nhất, có nhà tận 25 đứa con. lấy vợ lấy chồng sớm và mỗi năm đẻ một đứa.
Nhưng mục tiêu của CSTT là vậy: mang hơi ấm đến những nơi khó khăn nhất, vì vậy có thể sẽ còn những chuyến đi khó khăn hơn thế và sâu hơn, xa hơn thế nữa. Nhưng với tinh thần của mọi thành viên CSTT thì không có gì không thể làm đươc. Cảm ơn tất cả mọi người (cả người đi và người ở nhà) đã làm nên chuyến đi thứ 131 của CSTT thành công rực rỡ.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
2,398
0
36

Mexecuazin

Active Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Cảm ơn mẹ nấm bum. Lần này đi theo xe thùng vào sau nên cũng k có nhiều time chơi với các bé, đúng là đến đâu cũng thấy bọn trẻ giống nhau thiếu thốn đủ thứ, rất đáng thương.
 
10,215
30
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Trộm trên FB của V Anh


Chuyến đi cuối năm - Mường Lát- với những người bạn CSTT đã để lại thật nhiều ấn tượng khó quên.
Là cả chặng đường dài đầy khó khăn nhưng không thiếu tiếng cười
Là đêm qua có những lúc cuốc bộ vì xe không đi được để tối nay khi về lại hỏi nhau "đêm qua mình đi đường có sóc tưng tưng thế này đâu nhỉ" "ô, đúng rồi đoạn này hôm qua chúng mình phải xuống đi bộ :D";
Là những đoạn đường mờ sương đến mức chẳng biết trước mặt là gì với những vòng cua liên tiếp đến mức bác sỹ Tú bảo "đường này mà không nôn thì phí đường";
Là ấm trà nóng của 2 mẹ con cô chủ quán ở đầu cầu xuân khi thấy cả bọn co ro trước cửa nhà đã đóng
Là chuyến xe 3 cầu chở vật liệu được dùng để chở người chui với những lần leo dốc bị tụt khiến cả nhà nín thở thót tim và càng thấy sợ hơn khi quay ra bằng xe máy tận mắt thấy con đường nhỏ trơn trượt một bên là vách núi một bên là bờ vực thăm thẳm.
Là chuyến xe máy cùng tâm sự chất chứa của thày giáo dưới xuôi lên Trung Lý 2 dạy học;
Là thấy ấm áp lạ với những nụ cười, ánh mắt trong veo của mỗi bé khi đeo trên vai chiếc cặp sách mới, khoác lên mình chiếc áo ấm mới.
Là những tình cảm mỗi CSTTer dành cho nhau trong suốt chuyến đi.
Cảm ơn CSTT đã cho tôi những trải nghiệm thú vị cùng những người bạn đồng hành dễ thương.
Tạm biệt & Hẹn gặp lại sang năm nhé ♥ — với Linh Mèo và 5 người khác.
 
7,827
1
38

Me Minh "meo"

Active Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Đã bao nhiêu năm, với biết bao chuyến đi cùng CSTT, mà lần này, trong tôi vẫn nguyên vẹn cảm giác hào hứng! Đôi khi nghĩ thật may mình vẫn chưa chai sạn quá, để đi, để cảm!

Mỗi chuyến đi tôi đều có một lý do riêng, lý do ấy truyền từ khối óc đến con tim, muốn nhìn thấy những đứa trẻ mút cái kẹo chúng tôi đưa trộn lẫn mũi dãi lòng thòng ở Khe Nhồi, Phú Thọ, những đứa trẻ làm mẹ ở tuổi 14 ở Tuyên Hóa Quảng Bình, những đứa trẻ ngồi trong thúng mẹ gánh đến nhận quà Tết ở Xuân Long, Yên Bái, hay giọt nước mắt của cô hiệu trưởng ở Bắc Giang khi nói đến bữa cơm của các con nội trú ở Tuấn Mậu, Bắc Giang... Và lần này, trở lại Trung Lý II, lý do thật đơn giản và ngớ ngẩn, tôi thèm cảm giác ngồi trên xe ben, xe chở gỗ, chở vật liệu - mà chúng tôi quen gọi là Taxi tải Quỳ Châu - với những người bạn, những CSTTers mà tôi vô cùng mến yêu! Dù hôm qua có ngồi trên phi cơ thì tôi vẫn đếm từng giờ để đc ngồi trên nó.

Đây là những người bạn tôi yêu biết bao nhiêu! Sau những trái tim logo trên ngực áo này là biết bao trái tim sống cùng chung nhịp đập, và biết bao trái tim của những CSTTer khác nữa, mà vì 1 lí do nào đó họ ko join đc chuyến đi này:









Những phút giây nguy hiểm, tay trong tay bên cạnh họ thế này, đáng để nhớ lắm chứ:







Cuộc sống của tôi sẽ thật nhàm chán và nhạt nhoà biết bao, nếu chỉ là 1 vòng quay công sở - nhà - và những chuyến công tác ... Nếu ko có CSTT, bàn chân tôi sẽ ko bao giờ đc đặt đến những miền đất này:









những miền đất mà chỉ cái tên thôi cũng làm người ta liên tưởng đến đói ăn - thiếu chữ, mắt và tai tôi sẽ ko bao giờ đc chứng kiến những tột cùng bần hàn của XH, thì trái tim tôi - làm sao biết Cảm cho đúng nghĩa đây!

Những gương mặt nhem nhuốc này đây, tôi biết là sẽ ám ảnh tôi lâu lắm lâu lắm:









Và cứ nhìn ngắm những hình ảnh này, những niềm vui đơn giản thế này thôi, tôi lại đã muốn lên đường rồi:









Ở vùng nghèo chó ăn đá gà ăn sỏi này mà thứ nhiều nhất lại là xe máy và điện thoại. Ko có tiền mua xăng mua thẻ cào thì mang bịch ngô đi đổi. Hết ngô thì xe máy khỏi chạy, đt khỏi dùng. Chả hiểu sóng đt ko có thì mua đt để oai làm j :) .

- Cstter: Thày ơi ở đây sóng Viettel cũng ko có ah?
- Thày: Ở đây chỉ có sóng lòng thôi chị ah! Ko điện, ko sóng đt, ko nước sạch, và rất nhiều ko nữa, nhưng chỉ cần nghỉ phép vài ngày là tôi NHỚ lắm, nhớ bọn trẻ, tôi lại mò lên (!)

Tôi nghẹn lòng khi nghe thày giáo tâm sự thế! Và chưa rời mảnh đất ấy, tôi cũng đã thấy Nhớ rồi, dù rằng nỗi nhớ của tôi chưa đc viết hoa.



Chuyến đi 131, chuyến đi chiếm quán quân về độ vất vả, và ... trục trặc nữa. Nhưng tất cả những người đi, những người ở nhà, đều chung lòng hướng về nhau, động viên, nâng đỡ, lo lắng cho nhau! Khi máy bắt đc sóng, 1 loạt tin nhắn và hơn 10 cuộc đt nhỡ đều của cstters làm tôi ấm lòng vô cùng!

“Xe lên đón để đi tiếp ạh? Mọi ng đi mưa lạnh vất vả quá. Xe lại bị thế nữa. Lần này đi vất vả quá! Rét mướt lầy lội chị nhỉ. Mọi ng ổn cả chứ chị?”

“Ok, có gì đặc biệt thì báo ngay nhé…
Xe sau đã lên chưa em? Tình hình thế nào rồi?”

“Cố lên em nhé? Vững tâm chèo lái nhé!”.

“Thế đỡ lo rồi. A ước mình có mặt ở đấy để chia sẻ trách nhiệm với mọi người...”

"Có vấn đề gì về mặt pháp luật, chính quyền khó khăn thì alo cho e nhé. Các chị bình tĩnh và giữ gìn sức khỏe nhé, đêm lạnh lắm, mai còn tiếp tục nữa".

“Đt biết bao lần mà ko đc, lo quá…”

"Gọi em mà ko đc. Dưới huyện có giúp đc ko? Sao đi vào vùng sâu quá thế!"

“Chị ơi, mọi người mệt lắm không? Xe sắp về đến HN chưa ạ?”

“Em đang định nt hỏi chị xem nha mình tới đâu rồi. Chị mệt nhiều ko? Mai có khi phải mát xa mát gần nhỉ?! ”.

“Quả thật lần này mọi người đi vất vả quá, đêm qua thấy mọi người đi gặp trục trặc không dám like, không dám comment, giờ thấy tất cả đã gần về hết nhà mới thấy yên tâm. Cuối năm công việc nhiều, 5 ngày phải di chuyển 5 nơi..., dù cố gắng đến mấy cũng không thể thu xếp để về sớm được, cảm thấy rất áy náy vì chuyến đi này không tham gia được mà mình thì nắm tương đối rõ cung đường này...”


Tôi cám ơn CSTT nhiều lắm! Cám ơn các Chị, các Anh, những người Bạn, người Em, đã cùng với Tôi sống thêm một cuộc đời nữa, cuộc đời của những chuyến đi thiện nguyện!
 
1,007
0
0

Mường Tè

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

@ OMM: Đọc xong bài viết của OMM, bỗng dưng, muốn...ấy, hic hic!
 
2,501
0
0

Haidang02

New Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

@ OMM: Đọc xong bài viết của OMM, bỗng dưng, muốn...ấy, hic hic!
Chị đọc xong cũng muốn ấy, giống Tè :)
 
7,827
1
38

Me Minh "meo"

Active Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Sao em lại dễ làm các bác muốn ... ấy thế nhỉ ::-? :x . (Mặc dù em vẫn chưa hiểu "ấy" của các bác là giề :D ).

@ 2 chị Tâm: ko chơi bấm cám ơn đâu, nhà HP, TB lên đây off đê >:D< . Lên để nghe anh Nam nhà Virgo tả vụ xe buộc dây chun mà lết đc về tận HN nhé :-S .
 
713
0
16

Virgo2007

Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Chuyến đi 131 của CSTT đã kết thúc nhưng tôi tin rằng những dư âm của chuyến đi này sẽ còn được nhắc đến nhiều lần nữa trong suốt những năm về sau bởi đây là chuyến đi mà để lại trong lòng mỗi thành viên của CSTT nhiều cảm xúc mãnh liệt nhất. Một chuyến đi mà có lẽ mọi sự khó khăn, vất vả trong suốt thời gian qua đều đổ dồn vào đây. Một chuyến đi mà ngay từ đầu đã gặp phải những khó khăn tưởng chừng như không thể vượt qua nổi. Một chuyến đi mà nhiều thành viên đều cảm thấy có sự bất an để rồi đều chuẩn bị sẵn cho mình một tinh thần đón nhận và vượt qua nó. Chúng tôi, những CSTTer cho đến giờ cảm thấy tự hào và sung sướng hơn bao giờ hết bởi đều nhận ra một điều rằng, không có gì có thể ngăn cản nổi bước chân của chúng tôi, những người mang trong mình trái tim hồng, trái tim của tình yêu thương vô bờ bến. Và đúng như chị LG đã nói trước giờ xuất phát, Mường Lát - chuyến đi thử thách lòng quả cảm của mỗi con người ( lần sau đề nghị chị già đừng có dự đoán thía nhá, hihi).:-*
Không như những chuyến đi khác, chuyến đi lần này gặp khó khăn ngay từ trước khi xuất phát. Kế hoạch là sẽ vào Trung Lý 2 rồi vào tiếp Pá Búa. Nhưng gần đến giờ đi chúng tôi không xin phép được vào Trung Lý 2 vì bộ đội biên phòng nói đây là khu vực an ninh quốc phòng. Chị HG phải năn nỉ kèm đe dọa mất cả buổi sáng thì mới được vào, tuy nhiên vẫn không được sâu trong Pá Búa đúng như dự kiến. Và kế hoạch phải thay đổi... Thôi thì không vào Pá Búa cũng được, Trung Lý cũng tốt rồi….
Có mặt đúng giờ xuất phát, ai cũng đinh ninh hàng hóa đã được chuyển vào trường hết rồi thế mà đập vào mặt là đống hàng to tướng. Nhưng từng đó hàng với CSTT không là gì, chỉ một loáng, chỗ hàng đó đã được giải quyết gọn lên xe.





Cstter của chúng tôi vẫn luôn thiện chiến như thế này đây.








Giờ này sao chưa đến đủ hả???

21h16, xe chuyển bánh.




12h30, sự cố đầu tiên xảy ra, cả xe bàng hoàng nhưng rồi chị HG đã điều hành một thứ rất nhanh chóng và kịp thời. Xe HP bổ sung thêm một số bác sỹ và thành viên trong các khâu quan trọng tiếp tục lên đường theo đúng kế hoạch. Các thành viên còn lại di chuyển hàng hóa vào một nhà dân gần đó để chờ xe khác đến thay thế. Lúc này mọi người mới nói với nhau về những linh cảm của mình, về những cái ngẫu nhiên mà lần đầu tiên xuất hiện trong suốt các chuyến đi của CSTT. Tất cả như đều được dự báo từ trước.

Lo quá, sao giờ này xe chưa đến


OMM vẫn tiếp tục nhiệm vụ 4T




Ăn đi, lát có sức còn chiến đấu chứ

2h30 phút sáng, một chiếc xe 45 chỗ được đến,thay cho chiếc xe vừa gặp sự cố. Mọi người lai một lần nữa vận chuyển hàng lên xe để tiếp tục cuộc hành trình






Đường đèo Cua Trắng mù mịt sương, không thể nhìn thấy được đường đi, ranh giới của con đường chỉ có thể xác định được bằng những cột mốc trắng trắng mờ ảo qua làn sương dầy đặc. Với kinh nghiệm của mình những khúc cua tay áo vẫn được bác tài chinh phục một cách ngọt ngào. Tôi đang thắc mắc không hiểu sao đèn xe kiểu gì mà tối thế kia thì bác tài buông luôn một câu rất thản nhiên là cái đèn xe vừa bị cháy, thế là đèn pin được huy động mang ra để soi đường. Đường đèo dốc quanh co, sương mù mịt không thấy đường, lại thêm sự cố vừa xảy ra nên không ai dám ngủ, căng mắt ra hồi hộp nhìn theo những đường cua điệu nghệ. Chỉ đến khi xe thoát khỏi đám sương mù dầy đặc mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, chìm dần vào giấc ngủ chập chờn. Nhưng tôi biết cho dù mệt thế nào trên xe vẫn có người không dám chợp mắt…




Năm ngoái có cái cầu nài chưa ý nhỉ? Em chả nhớ, hihi

7h30 xe to mới tới được Mường Lát.




Hai chú áo vàng kiểm tra giấy tờ xe...

Anh Ái theo sự phân công nhiệm vụ đã đi làm việc với chính quyền địa phương xin phép cho đoàn đi vào trường. Em xe taxi Hummer 3 cầu đã sẵn sàng xuất hiện trước mắt chúng tôi hoành tráng vô cùng. Đẹp hơn hẳn em xe ở Quỳ Châu với đầy đủ dụng cụ cầm tay theo xe. Cả đoàn đang háo hức vì chuẩn bị được lên xe thì gặp hai chú áo vàng cản mũi, nhất quyết không cho người lên xe tải. Mọi người quyết định đi bộ dần vào trường. Lúc này chưa ai biết con đường trước mặt thế nào nên nghĩ rằng 14km sẽ đơn giản và không có vấn đề gì nhưng chỉ đến khi được mục kích tận mắt mới thấy quả là gian nan. Sau khi đi khuất tầm mắt của hai chú áo vàng và cũng nhờ quan hệ quen biết mới đuổi được hai chú ấy đi cả đoàn mới được lên em xe mơ ước. :-*


Ngon chưa??


Dọn chuồng mời các anh chị lên xe :D


Cửa mở thế nài mới máu nhá :D


Dụng cụ cầm tay đầy đủ nhá, phòng trường hợp xe tụt dốc


Người đẹp và xe hơi... Ngon choét ;)


một số thành viên đi xe máy vào trước


Số còn lại đi bộ... một đoạn ;)


Em Xề tạo dáng quá chuận :D








Xe đón rồi, may quá...

2 tiếng đồng hồ cho 14km đường quả thật không hề đơn giản. Những con dốc tuy không cao nhưng vô cùng lầy lội, đầy bùn đất đã làm cho chiếc xe 3 cầu rít hết gas mà không qua nổi, lại tụt xuống làm cho mọi người nín thở không dám cựa mình vì phía bên kia là bờ vực sâu hun hút. So với đoạn đường Quỳ Châu và Khe Nhồi chúng tôi đã đi thì con đường vào Trung Lý không có đối thủ, quả thật là vô đối. Lắc lư như hạt gạo trên sàng. Người đứng mà nhìn như đang nhảy gangnam style, người ngồi thì xô hết bên này đến bên khác. Bác Nam bảo, đi thế này mới thấy thương lũ lợn nhập lâu, bị xô đẩy đến khổ, haizz, nói đùa cho vui chứ lũ chúng mình thì cũng khác gì đâu, keke. Trời mưa to là đoạn đường này không có cách gì đi nổi, cuộc sống của những con người phía sau con đường này cách ly hoàn toàn với bên ngoài với đủ sự thiếu thốn.



Xóc thế mà mặt vẫn tươi như hoa...hớn quá cơ :p


Nín thở nào... mãi chả lên dốc nổi


Căng quá, bám chắc vào nhá...






Nhảy GS mệt quá rồi, ngồi nghỉ tý






Sau 2 tiếng đồng hồ lắc lư, nhảy nhót tưng tưng cuối cùng chúng tôi cũng đến được trường.


hết tiền rồi, xuống xe thôi...





Xe Hp đã vào trước nên một số phần việc đã được hoàn thành và các con thì đang chơi trò chơi rồi. Theo sự phân công nhiệm vụ, các nhóm còn lại triển khai công việc rất nhanh. Bao nhiêu mệt mỏi, khó khăn trên đoạn đường vừa đi lập tức tan biến hết, mọi người hối hả, khẩn trương và hào hứng bắt tay vào việc.


Quà cho các con





Hình ảnh những em bé với đôi chân trần đến lớp khiến cho chúng tôi, những người đều đã làm cha làm mẹ không khỏi chạnh lòng, trào dâng lên cảm xúc thương xót khó tả. Những đứa trẻ học lớp 4, lớp 5 mà bé như cái kẹo, chỉ như đứa lớp 1, lớp 2 ở thành phố. Những ánh mắt ngơ ngác, thơ ngây đến cái kẹo còn không biết bóc thế nào ánh lên sung sướng khi nhìn thấy cặp mới, áo mới. Đây chính là điều làm cho chúng tôi có đủ nghị lực vượt qua tất cả. Chỉ cần nhìn thấy ánh mắt hạnh phúc, những nụ cười tươi rói là bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết.


















Buộc từng chiếc cặp cho các con






Quà của các con mẫu giáo đấy




Vẫn phải tiếp tục làm việc với chính quyền, mệt quá....




hai anh em


tạo dáng ngon chưa? hihi, các cô đứng ko đẹp bằng con nhá




Xong việc rùi, vui quá


Con đang nhòm cái gì thế không biết, haha

12h30, mọi việc hoàn thành như dự kiến và mọi người nghỉ ngơi ăn trưa với các thầy cô giáo.


Vì em xe Hummer ban sáng đã chở hàng quay ra nên nhà trường đã huy động các tay lái lụa đưa chúng tôi vượt đèo dốc quay về. Con đường 14km lại một lần nữa được trải nghiệm bằng xe máy. Cảm xúc hoàn toàn khác biệt so với đi bằng em xe 3 cầu. Một bên là vực, một bên là núi, đg dưới chân thì lầy lội, trơn trượt khiến cho các CSTTer thoải mái mà… thả trí tưởng tượng, haha. Một cảm giác thật là Yomost !!!! :-*

Ba chị em tạo dáng bên đống Gầu






Cố lên...






Các bạn thông cảm, tay mình còn bận túm và run nên ảnh cũng rung theo...






Chỗ nài chị xin phép xuống đi bộ em ạ, ghê quá, chị sợ độ cao :-S

Hơn 3h, chúng tôi lại vội vàng lên xe ra về. Mọi người quyết định chuyển sang đi đường HCM thay vì quay trở lại con đường lúc đi. Ai cũng chắc mẩm, vậy là hoàn thành nhiệm vụ rồi, có thể ngủ ngon trên chặng về bù lại cho lúc đi không được ngủ. Nhưng mọi việc luôn xảy ra không như mong đợi. Đang ngon trớn trên đoạn đường tỉnh lộ 217, tự dưng thấy bác tài dừng xe, xuống gầm xe chỉnh van áp suất. Chả hiểu bác ý loay hoay thế nào mà làm gẫy luôn cái van đấy, áp suất tụt về Mo, xe bó phanh, không thể đi được. Đường xung quanh thì tối om, không một bóng người, xe cộ thì thưa thớt, mọi người trên xe bắt đầu đói, lục tục mang đồ ăn ra ăn. Mấy gói xôi các thầy đưa cho mang đi ăn đường và lũ cơm nắm đã cứng đờ của Xề được phát huy hết tác dụng, ai cũng thấy sao mà ngon thế. Ở dưới gầm xe anh Nam với bác tài hỳ hục sửa xe, hai chiếc đèn pin đeo đầu mang đi được sử dụng triệt để. Cũng may có hai cái đèn đấy chứ không thì không biết đến bao giờ xe mới đi được vì chiếc đèn pin của bác tài chỉ sáng được một lúc là tịt ngóm. Sau hai tiếng đồng hồ vật nhau dưới gầm xe, áp suất xe đã được xử lý bằng một ống cao su buộc bằng dây chun, akak. Chặng đường 140km còn lại người thấp thỏm nhất là anh Nam và bác tài bởi chỉ có hai đồng chí đấy mới biết được chính xác chiếc xe đang chạy trong tình trạng thế nào. Nếu chẳng may chiếc chun đấy nó tuột ra thì….Chưa hết, sau khi xe khởi động và chạy được mấy chục mét thì chiếc gương bên tay trái cũng vỡ bung mà không hiểu lý do vì sao???
Hơn 9h mọi người mới đến được nhà hàng nơi cơm canh đã sẵn sàng chờ chúng tôi. Ai cũng đói mềm người nên chỉ một lúc là cơm canh đã sạch sẽ. Chia tay đoàn HP ở đây. Đoàn HN lại tiếp tục hành trình về nhà trên chiếc xe đầy thương tích. Mọi người thấm mệt nên ai nấy nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
12h30, đúng như dự kiến, xe về đến HN. Các thành viên lai nhanh chóng trở về nhà của mình, nơi chăn ấm, đệm em đang chờ sẵn. Chị HG với OMM vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, lại phải vật nhau tiếp với bác tài để thanh toán tiền xe.
1h sáng tôi cũng về đến nhà, hoàn thành nhiệm vụ của CSTT mà trong lòng còn đọng lại rất nhiều dư vị. Chuyến đi kết thúc năm 2012 của CSTT đã thành công tốt đẹp với bao khó khăn, trở ngại. Có những khó khăn tưởng chừng như đẩy lùi bước tiến của chúng tôi nhưng lòng người quả cảm, trái tim nóng hổi đã thôi thúc chúng tôi phải bước tiếp bởi trước mắt chúng tôi bao nhiêu ánh mắt trẻ thơ đang ngóng đợi. Niềm hạnh phúc của chúng tôi còn nhiều lắm vẫn đang ở phía trước, vì lý do gì mà dừng lại, phải không? :x
Xin được mượn lời của chị lancuccu để kết thúc bài viết này.
“Cuộc đời là những chuyến đi. Mỗi chuyến đi là một trải nghiệm. Hạnh phúc không phải là đích đến mà hạnh phúc nằm trên những hành trình. Vậy là các bạn đã hạnh phúc hơn tôi rồi. Tôi không ghen tỵ mà tôi chỉ thấy yêu các bạn hơn. Các bạn đã có nhiều hành trình, nhiều trải nghiệm hơn tôi vì các bạn đã gắng sức hơn tôi rất rất nhiều để có được những chuyến đi thế này trong cuộc đời mình. Các bạn có niềm hạnh phúc của sự trải nghiệm Quỳ Châu, Khe Nhồi và giờ là Mường Lát. Mấy ai có được sự trải nghiệm thế trong cuộc đời chứ?
Tôi cũng đã đi một số chuyến đi của CSTT. Những chuyến tôi đi cũng đôi phần vất vả khó khăn vì mục tiêu của CSTT là đến được những nơi khó khăn nhất. Nhưng tôi luôn được nghe các bạn đồng hành nói rằng "chưa là gì so với Khe Nhồi, Quỳ Châu"... và giờ là Mường Lát. Nghe vậy tôi thèm lắm cảm giác được trải qua những hành trình như các bạn

Các bạn đã vượt qua những chặng đường quá khó khăn và nguy hiểm như vậy chỉ để nhận về những nụ cười ấm áp của trẻ thơ!!! Tôi quá yêu các bạn vì điều đó! Đã từ lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác bóp nghẹt trái tim mình giống như cảm giác yêu thương thời tuổi trẻ! Đêm qua và ngày hôm nay tôi đã được trở lại cảm giác đó! Cảm ơn các bạn CSTT


Hết chuyện...@};- Lần sau lại chọn trường khó để đi tiếp nhá, bọn em không sợ đâu chị già ạ :D
 
2,080
0
0
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Mỗi chuyến đi mỗi cảm xúc , không hiểu sao cứ mỗi chuyến đi tập thể của nhà mình cho dù tham gia được hay không đều có 1 cảm giác khó tả . Cảm giác cay cay mắt khi nhìn hình ảnh của các em , cảm giác phục nhà mình sát đất khi nhìn thấy những tấm hình, hành trình cho chuyến đi . Đọc bài tường thuật của mọi người mà cứ có cảm giác mình như thót tim lại. Cảm giác lo lắng cho nhà mình khi bắt đầu cuộc hành trình và cái thở phào nhẹ nhõm khi biết mọi ngừoi đều đã bình an trở về nhà . Nói thật chứ em lo lắm, thấy tấm ảnh con đường đi đã lo lo, cứ nếu lỡ .... nhưng cuối cùng cũng qua tất cả . Chúng mình đã đến được nơi cần đến, trao tận tay các con những tình cảm yêu thương nhất của chúng mình như thế cũng là một thành công cho kết thúc của năm 2013 . Giá như, ước gì hôm nay mình có thể off với tất cả mọi người.
 
7,827
1
38

Me Minh "meo"

Active Member
Ðề: (MS131.2/TT) 08.12.2012 Tường thuật trực tiếp Chia sẻ tình thương tặng áo ấm cho các bé dân tộc miền núi trường tiểu học Trung Lý II thuộc xã Trung Lý, huyện Mường Lát, Thanh Hoá.

Chị thik mấy cái ảnh của Tú quá, ảnh ko biết bé con đang nhòm j còn cô Tú thì ai cũng biết đang nhòm cái j dồi, haha.
Đoạn xe máy ra chị cũng ko chộp đc cái nào vì còn có mấy % pin, bụng bảo dạ để dành xem chỗ email ảnh gửi về nhà có bay đc kịp hết ko. Mấy ảnh của em quá đỉnh đi. Ảnh 3 chị em cạnh đống Gầu trên đỉnh núi, ảnh độc trong cả cuộc đời đấy nhỉ.
Đúng là đợt này ko có anh Nam nhà Tú đi thì chắc overnight ở giữa rừng quá :x .
À, Trung Anh bạn anh hanhsonlinh nữa, cực kỳ nhiệt tình và xốc vác, lúc xảy ra chuyện ở HB, chính bạn ấy là người đã liên hệ khắp nơi và kiếm ra xe ở HB cho cả đoàn đấy :x ; Thế mà lúc về thì xuống xe từ lúc nào rồi, làm chị em chả kịp say gbye nữa.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Top