Ðề: Chia sẻ tình thương - Đứa con của chúng mình
Thôi em xin diễn đạt thơ thành văn xuôi cho nó dễ hiểu:
1. "Đúng là các bà già hâm đơ, việc thì cứ ôm hết vào người, ko chịu phân công, rồi lại kêu là quá tải
."
2. "- Em ơi em tình hình topic này tn rồi?"
Lần 1: "- Ui chị ơi em đang đi công tác".
Lần 2: "- Vâng e nhớ rồi, nhưng mấy hôm nay con em đang ốm".
Lần 3: "- Em vẫn nhớ mà, mấy hôm nay cty bận quá, bác thông cảm cho em."
Lần 4: ko có nữa, chị già cảm thấy "dơ" và "đang làm phiền quá", nên thôi tự đi ôm việc, hoặc kiếm em út nào đó, "chị xin lỗi nhé, biết em bận rồi, giúp chị nhé, ... uh topic đó bỏ lửng lâu quá ko được, phải cập nhật tình hình, rồi chốt để báo mọi ng, ..."
3. "Em ơi vào topic này giúp chị, hàng về lâu rồi".
Lần 1: "- Ui chị ơi em đang đi công tác".
Lần 2: "- Vâng e nhớ rồi, nhưng mấy hôm nay con em đang ốm".
Lần 3: "- Em vẫn nhớ mà, mấy hôm nay cty bận quá, bác thông cảm cho em."
Lần 4: ko có nữa, chị già cảm thấy "dơ", thôi cứ ôm hàng đấy hoặc ứng tiền ra tổng kết topic cho đúng hạn...
4. Chị già từ lâu đã quen rồi với những việc như trên, tự cảm thấy đó là điều rất bt, hiểu và cảm thông, ai chả bận ai chả có việc riêng, chấp nhận và ko suy nghĩ j cả. Nhưng 1 ngày đẹp trời, nhận đc 1 đoạn chat / 1 đoạn ghi âm, rằng thì là mà chị chả có tầm j cả, phải phát triển cstt nữa chứ, đấy cstt cứ mãi chả lớn đc, blah blah... Thật chẳng có j đau bằng bị nói sau lưng thế, nên suy nghĩ hay là mình ko xứng đáng, mình đang đi sai hướng, mình chưa làm hết sức mình để đáp lại sự trông đợi của những ng đó ....
LG ạ, tình hình có vẻ như những ng phát ngôn đó trong lúc trà dư tửu hậu, hoặc nói cho sướng miệng, cũng chả nhớ là đã nói thế đâu, thế nên thôi chị đành AQ đi, xóa béng những thứ đó đi, trong máy tính và trong bộ nhớ chị, việc này khó - nhưng mà cố cho nó bớt nếp nhăn. Ng ta ko có tế bào não lúc nói thế, hà cớ quái j mà chị phải đau cho thiệt thân (câu này top top of AQ
). Còn nếu ko, cho em bằng chứng đó, em mang đi đấu giá, hà hà.
5. "Đấy, cstt thế nên bao thành viên gạo cội đã ra đi", - việc này ko nói hồ đồ đc. Việc đi - ở, là đại sự, biết bao lí do đằng sau những sự ra đi ấy, ng trong cuộc có khi còn chưa hiểu thấu, người ngoài cuộc sao hiểu đc mà đổ lỗi cho người ở lại. Thế mới có câu, người chết là sướng nhất, chỉ có ng ở lại mới khổ.
Đúng như chị Đèn và CTB nói, ko căng thẳng đâu, các chị già mà căng thẳng thì còn j là các chị già nữa nhỉ, âu cũng là "tâm trạng" quá mà thôi, nói ra hi vọng đâu đó ai đó hiểu đc, còn ko hiểu thì việc của già vẫn thế, của cstt vẫn thế, ko vì đó mà chững lại.
(Nhảm thế này thế nào cũng có thành viên hay ng ngoài bảo "cstt phức tạp" thế cho mà xem
, nhưng thực ra thế mới là cuộc sống, hỉ nộ ái ố, nếu ko chúng ta đã trở thành quá chai sạn, hoặc 1 cỗ máy làm từ thiện mất rồi.)