Trả lời: (MS130.1/TT) 22.09.2012 - Chia sẻ tình thương đến với các bé trường tiểu học và mầm non Phiêng Hào, Mường Khoa, Tân Uyên, Lai Châu
[FONT="] Nhằm mục đích xin gạo cho chuyến đi Phiêng Hào, tôi đã có chuyến thị sát bổ sung cho chuyến đi của Mẹ Đạt để hiểu rõ hơn về mái trường Phiêng Hào. dưới đây là 1 vài nình ảnh trong chuyến đi thị sát ngày 28.8 vừa qua.
PHIÊNG HÀO - TIẾNG TRỐNG TRƯỜNG BÊN DÒNG SÔNG NẬM MU
[/FONT]
[FONT="] Vượt qua chặng đường dài gần 600 km tôi đến được trường Phiêng Hào một ngày cuối tháng tám. Ngôi trường nằm ngay canh con sông Nậm Mu, một con sông có cái tên nghe rất hiền hòa nhưng lại có rất nhiều dấu tích hung dữ còn để lại.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Đây là chiếc bè mảng, một phương tiện có thể nói là duy nhất để chuyên chở người dân và các em học sinh và các thầy cô giáo hàng ngày qua con sông này[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Sau hơn 10p đợi đò, cuối cùng tôi cũng sang được bờ bên kia và đến được ngôi trường Phiêng Hào. Hôm nay là ngày đầu tuần nên các em có buổi tập thể dục đầu giờ.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Mới đến cổng trường nhìn thấy các em đang vui chơi ca hát là long tôi lại thấy xôn xang, bởi lâu lắm rồi hôm nay tôi mới bắt gặp lại những ánh mắt những nụ cười trên những khuôn mặt nhem nhuốc tinh nghịch như thế này.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Tôi lẳng ngay chiếc điện thoại và máy ảnh vào gốc cây phượng rồi nhảy luôn vào giữa vòng tròn các em và hồn nhiên giới thiệu tên tuổi rồi làm quen với các bạn. [/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Mình tự giới thiệu, mình tên là Bừa, hôm nay tớ đến đây chơi với các bạn và …thích lát nữa sẽ được đi tắm suối.[/FONT]
[FONT="]Cái tên Bừa nghe đểu đểu của tôi làm cho các bạn thấy thích thú và hưởng ứng ngay rồi xếp lại thành vòng tròn lớn hơn để tiếp tục chơi trò chơi Mèo đuổi chuột.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Tôi được nhập vào đội chơi của lớp 3D và phải làm chú chuột chạy trốn với bạn Mèo (Lò Thị Lý). Mèo và chuột phải ra đứng giữa vòng tròn và đợi hiệu lệnh 1…2…..3 của các bạn thì bạn chuột phải chạy luồn lách giữa các bạn và bạn Mèo đuổi theo, nếu bạn Mèo chạm được vào người bạn chuột là bạn Mèo đã thắng và bạn chuột bị thua.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Mới chạy chưa được 1 vòng thì chú chuột Bừa đã bị bạn Mèo Lý băt được. Đúng là các bạn ý khỏe thật, người bé nhưng chạy rất nhanh.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Mặc dù chuột Bừa bị thua nhưng vẫn được các bạn mời chơi tiếp nhưng lần này chú chuột Bừa nằng nặc đòi làm Mèo vì làm Mèo được đuổi bắt thích hơn…và chú chuột là bạn Sùng A Chí cùng lớp 3D. Hai chú Mèo chuột đang làm nghi thức cúi chào khan giả.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]1…2….3 bắt đầu. Nhanh như cắt chú chuột Chí chạy ngoăn ngoắt làm bạn chuột Bừa không kịp trở tay.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]1 vòng …2 vòng mà chú chuột Bừa vẫn không sao đuổi được và đành chấp nhận thua cuộc.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Như đã lệ từ đầu nếu chú Bừa bị thua cuộc thì phải diễn ảo thuật cho các bạn ý xem, thế là chú Bừa được các bạn ý vây quanh và vỗ tay chào đón tiết mục ảo thuật đầu tiên.[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]Biến giấy thành tiền trong tích tắc…[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]Rồi chú Bừa còn phải dạy các bạn ý làm ảo thuật nữa…. Chú làm thế nào cháu làm theo như thế, nhưng mà sao khó quá nhỉ, tay của các bạn ý cứ vẫn xoắn vào nhau là sao nhỉ. Chú Bừa giỏi quá đi mất.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Tất cả các bạn ấy cứ đồng thanh hô Chú Bừa …chú Bừa….[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Tùng …tùng …tùng. Đang chơi vui quá thì tiếng trống báo hiệu đến giờ phải vào lớp mất rồi.. Có bạn còn cứ rủ chú Bừa vào lớp học cùng, nhưng chú Bừa cứ lắc đầu quầy quậy không dám vào vì sợ bị cô giáo gọi lên bảng, không thuộc bài cô phạt thì…chết.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Cô giáo cháu hiền lắm, chỉ mắng thôi, chứ không phạt đâu. [/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Cái núi tay lôi kéo cùng nhưng lời mời thơ ngây làm tôi thấy như mình đang được được sống lại tuổi thơ… Cách đây 30 năm hình như tôi cũng cháy nhẻm như thế này, vậy mà gần nửa thế kỷ rồi “ lũ quỷ lũ ma” vẫn rách nát tả tơi thế này.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Tôi cứ đứng mãi ở sân trường để chụp ảnh các em, mà quên mất trên phòng hội trường các thầy các cô đang đợi.[/FONT]
[FONT="]Lúc này tôi mới chợt nhớ ra mình thật tệ. Đến thăm trường “nhập gia mà không có tùy tục” gì cả. Chưa gặp các thầy các cô mà đã hơn hớn chơi với các trò, thật quá vô duyên… mong các thầy cô thứ lỗi.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Nói là vậy, nhưng các thầy các cô cũng bảo.[/FONT]
[FONT="]-Sáng nay thầy hiệu trưởng phải đi sát hạch giáo viên nên có gọi điện thong báo cho chúng tôi hôm nay có anh “phóng viên” đến thăm và thị sát lại cho chuyến đi tặng quà ngày 22/9 sắp tới. Nên hôm nay tất cả các thầy cô cũng đã chuẩn bị tinh thần chén trà câu chuyện rồi. Thầy Vượng hiệu phó nói.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Và đây là cô Lan hiệu phó của trường. Cô kể:[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Trường có 297 học sinh, như anh thấy đấy các em đều rất khổ, gia đình thì kinh tế khó khăn, điểm trường thì đi lại vất vả nguy hiểm. Nên anh chi em trong trường của chúng tôi cũng phải rất cố gắng, vừa dạy các em nhưng cũng phải vừa động viên gia đình cho con đến lớp, tiền suất ăn trưa của các con chúng tôi phải hộ trợ cùng gia đình (gia đình góp gạo, chúng tôi góp rau, măng, thức ăn), đấy là chưa nói đến tiền đi bè qua sông, trung bình mỗi ngày mất 10 ngàn tiền bè… rồi tiền xăng xe… tiền chi tiêu lặt vặt…. Ôi tính ra nếu không có chồng con hỗ trợ chắc chúng em…. Nói đoạn cô cười ngặt nghẽo.
[/FONT][FONT="] [/FONT]
[FONT="]Vâng, tôi rất hiểu điều kiện và hoàn cảnh của các cô. Không riêng gì Phiềng Hào Lai Châu mà còn rất nhiều nơi khác nữa, các thầy các cô đang phải rất cố gắng, bằng trách nhiệm bằng tình yêu thương học trò than yêu các thầy các cô đã vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành trách nhiệm và tâm nguyện của mình. [/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="] Sau vài câu chuyện sẻ chia, tôi được
thầy Vượng dẫn đi thăm các lớp học của trường. Đây là dãy nhà của các bạn học sinh lớp
3. Lớp học vừa được hoàn thành với sự đóng góp nguyên vật liệu của các PH học sinh, còn các thầy cô đóng góp công sức xây lợp trát vách.[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]Nhìn các em ngồi học trong lớp vách đất nền đất mà long tôi thật thương cảm. Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng quê nghèo khó, và cách đây cả 3 chục năm rồi nhưng tôi cũng chưa bao giờ phải ngồi trong 1 lớp học như thế này.[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]Cái bảng là mới, con người là mới mà sao cuộc sống vẫn cũ quá !!![/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Những ánh mắt thơ ngây, những thân hình gầy còm trong những chiếc áo nhàu cũ kỹ.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Những đôi đép rách, những chiếc quần mùa đông mặc thay giữa mùa hè nóng nực. Tất cả đủ nói nên nhưng thiếu thốn vất vả nơi đây. [/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="]Tôi và các bạn tôi có lẽ có cả đến ngàn bức ảnh tương tự thế này rồi, người thấy đẹp, người thấy thương, người thấy bi hài cuộc sống. Nhưng với tôi nó vẫn là những phép tính chưa tìm ra kết quả. Thành tích ơi… chua sót cho người ![/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Cứ bước đến mỗi ô cửa vách đất là tôi lại thấy 1 bức tranh.[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]Các em như những cây rừng sống hồn nhiên giữa lưng đồi vách núi.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Và ánh mặt trời vẫn mãi gieo những hạt nắng vô tư..[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="] (Còn tiếp phần 2: Thăm điểm Na Cại)[/FONT]
[FONT="] [/FONT]