Từ chuyện cu Luyến u máu...

141
0
0

kukumalu

New Member
Nếu ai làm nghề liên quan đến quản lý khủng hoảng sẽ thấy bất cứ lúc nào, chuyện gì cũng có thể xảy ra khủng hoảng buộc mình phải xử lý 1 cách thích hợp nhất. Ko biết viết vào đâu nên tôi tạm thời mở ra topic này.
Sáng nay VnExpress đưa tin về cu Luyến, nguyên văn bài viết lần đầu thế này

Bé 10 tháng tuổi bị u máu choán nửa khuôn mặt

Tháng một lần, anh Đinh Văn Nhàn và vợ lại chật vật vay mượn để bắt xe từ xã miền núi Yên Bái xuống Hà Nội tìm cách chữa căn bệnh quái ác cho con. Khối u lớn lên từng ngày và giờ đã che hết nửa khuôn mặt bé.

Sinh con ra được một tuần, chưa kịp hưởng trọn niềm vui làm cha mẹ lần hai, anh Đinh Văn Nhàn và vợ (ở thôn Bản Lụ 1, xã Phúc Sơn, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái) đã phát hoảng khi thấy con có vết chớm đỏ trên mặt, rồi vết đỏ này nhanh chóng lan ra bằng hạt đậu, rồi bằng đầu ngón tay.
Khi bé Đinh Văn Luyến mới 26 ngày tuổi, anh chị đã phải đưa con xuống Viện Nhi Trung ương ở Hà Nội để khám bệnh. Bác sĩ ở đây kết luận bé bị u máu không rõ nguyên nhân, kê đơn và cho thuốc về uống.

"Bác sĩ bảo bệnh này không vội được, phải chữa lâu dài, dùng thuốc lâu cho u xẹp xuống rồi mới nói đến phẫu thuật được", anh Nhàn kể. Nhưng suốt 5 tháng liền, liên tục tái khám, bé Luyến uống đủ loại thuốc đắt tiền mà khối u vẫn tiếp tục to ra, anh chị đành đưa con sang Bệnh viện Xanh Pôn chữa trị.

Tại bệnh viện này, bác sĩ kết luận bé bị u mạch máu, phải điều trị lâu dài. "Đã 4 tháng liền vợ chồng tôi đưa con đi về bệnh viện này, thấy khối u không to thêm nữa, nhưng cũng không hề nhỏ lại được, không thay đổi chút nào, chúng tôi lo và buồn quá", anh rầu rĩ kể.

Vì dùng thuốc triền miên từ lúc sơ sinh đến giờ nên bé Luyến bị suy dinh dưỡng nặng, chán ăn, cứ thấy thìa là sợ. Bé hiện chỉ nặng 7 kg, gầy yếu hơn hẳn các bạn cùng lứa, 10 tháng tuổi mới chựng bò. Những lúc khó chịu trên mặt, bé lại lấy tay cào làm rách các bọng u, xước da, chảy máu.
"Nhìn con khổ sở với các khối máu tụ phòng phòng trên mặt, chúng tôi xót con mà chẳng thể làm được gì", anh Nhàn rớm nước mắt bảo.

Nhà thuần nông, ngoài làm ruộng thì chỉ có vài con lợn con gà, anh chị Nhàn rất chật vật xoay xở mỗi lần đưa con đi Hà Nội. Tiền thuê nhà ở thủ đô, tiền khám, thuốc men, chi phí đi lại, tính ra tháng nhiều thì 5 triệu, ít nhất cũng 2-3 triệu, do đều là những thuốc ngoại, đắt tiền, mà bảo hiểm chỉ hỗ trợ 30%. Chính vì thế, bao nhiêu dành dụm của anh chị đều đắp vào căn bệnh của con mà như muối bỏ biển. Vợ chồng anh đã vay mượn khắp anh em, bạn bè thân thuộc, nhưng lượng tiền thì có hạn mà anh em hàng xóm ở quê chẳng ai khá giả gì, người thì cho vay cân thóc, con gà, bát gạo, trong khi bệnh của bé ngày một nguy hiểm.

"Điều ước lớn nhất của gia đình bây giờ là mong bác sĩ tìm được đúng bệnh, chữa khỏi được cho cháu, chỉ thế thôi", người cha nghẹn ngào nói.
Độc giả hảo tâm xin liên hệ: Đinh Văn Nhàn, thôn Bản Lụ 1, xã Phúc Sơn, huyện Văn Chấn, Yên Bái. ĐT 01674027768
Thuận An - Nguyễn Danh Thắng

Tôi có gọi điện cho bố cháu bé, bố cháu nói đi đường tình cờ gặp 1 anh, thấy thương tâm thì anh ấy hỏi han rồi đưa lên báo. Hỏi có nói với họ đang đc CSTT giúp đỡ ko thì bố cháu nói không.

Nếu chưa biết gì về trường hợp này, mọi người sẽ nghĩ gì? Một cháu bé rất đáng thương và cần giúp đỡ. Các BV rất tệ, viện Nhi đã ko chữa được, SP cũng chẳng khá hơn. Giờ cần giúp đỡ cháu về vật chất. Đó là tiền. Nhưng cứ đà này, tiền phải nhiều, đủ để đưa cháu bé sang nước ngoài chữa, vì trong nước bó tay rồi mà.

Là 1 trong những người cùng với Mường tè đưa cháu bé sang SP chữa trị, tôi thấy cần có trách nhiệm viết lên những thứ mà bài báo đó, vì nhiều lý do ko đúng sự thật.

Tôi có trao đổi với TG viết bài, chị nói đó là 1 bạn đọc gửi sau khi tình cờ gặp cháu, chứ GĐ cháu ko tự liên hệ, TS có liên hệ với bố cháu, hỏi han và xác nhận thông tin và đưa lên. Chị cũng nói đáng lẽ fải xác nhận thêm các thông tin từ viện SP nhưng do bận nên chưa làm được.

Ở đây VnExpress hay người viết cũng chỉ có cái tâm là giúp cháu bé, tôi ko có ý nói họ sai. Chỉ tệ nhất là gia đình cháu.

Tôi và Mường Tè, cả BS cũng giải thích với bố mẹ cháu rất nhiều lần, là căn bệnh của cháu bị khá nặng, cần kiên nhẫn và điều trị lâu dài. Thực tế, ngay việc bố cháu nói là viện Nhi chữa nhưng khối u vẫn to ra, còn đến SP khối u ko to nữa nhưng ko nhỏ đi, đã là biểu hiện của tiến triển rồi. Đó là hết loét, bớt tăng sinh và một số chỗ thoái triển. Nhưng nếu viết như bài báo thì người ta sẽ hiểu bs SP đã chào thua căn bệnh, trả cháu về địa phương. Việc này bên VnExpress sau đó đã có sửa thành khi đưa cháu sang SP chữa,“ khối u đã không to thêm nữa, nhưng cũng chưa thấy nhỏ lại”.

Đó là còn chưa nói đến khối u của cháu do đã tiêm nhiều thuốc ở viện Nhi nên càng khó dung nạp thuốc mới. Bố tôi cũng làm bác sĩ, ngày xưa cụ vẫn bảo người làm nghề y có câu “Phúc chủ lộc thầy”, đó là nhiều khi sự khỏi của BN do phúc của họ nữa, thế để mình khiêm tốn hơn. Nhưng ngược lại cũng có những người cái nghiệp, cái phước mỏng hơn người khác, đã được người khác giúp đỡ là tốt lắm, mình cũng phải cố gắng chứ. Rồi còn chưa kể đó là cơ địa từng người, rồi xác suất này nọ…

Lần đầu vào SP là cu Lở, rồi cu Tùng sứt môi, rồi đến cu Luyến, mọi người nếu ai đã giúp các cháu ở viện Nhi thì thấy liệu vào viện Nhi các thủ tục có được dễ dàng thế ko, bác sĩ y tá họ có tạo điều kiện thế ko? Còn ở đây cái gì cũng được cho được miễn, hình như bs hay y tá họ chẳng có nghĩa vụ phải làm điều đó nhỉ. Còn nếu họ làm thì cũng phải trân trọng sự giúp đỡ của họ, cùng cả những người CSTT chúng mình chứ.

Ngay cả chuyện chi phí “Tiền thuê nhà ở thủ đô, tiền khám, thuốc men, chi phí đi lại, tính ra tháng nhiều thì 5 triệu, ít nhất cũng 2-3 triệu, do đều là những thuốc ngoại, đắt tiền, mà bảo hiểm chỉ hỗ trợ 30%. Chính vì thế, bao nhiêu dành dụm của anh chị đều đắp vào căn bệnh của con mà như muối bỏ biển” cũng ko đúng sự thật (Là tôi nói chi fí đi lại khám chữa bệnh lúc đó chứ ko có ý nói các thứ fát sinh khác mà GĐ fải lo). Đi lại, ăn, thuốc do CSTT lo, ở viện khoa lo, thuốc men thì toàn loại rẻ tiền, tính tổng ra từ hồi sag SP chưa hết 1 triệu tiền thuốc.

Nếu bs SP đọc bài viết này, họ sẽ nghĩ sao? Mọi người bảo tiếp theo tôi phải làm thế nào? Bảo bố cháu đi lĩnh tiền bạn đọc ủng hộ (vì chắc sẽ hơn CSTT rồi, ) rồi dành quỹ của cháu cho những cháu bé bất hạnh khác?

Tôi ko có ý nói ko nên đưa trường hợp này lên báo, lên được thì quá tốt, nhưng bố mẹ cháu cũng phải chân thực. Mặt khác còn nhiều đứa trẻ bất hạnh lắm, đâu phải riêng mình cu Luyến.?

Tôi viết thế này vừa chia sẻ mang tính cá nhân vừa mong mọi ng chia sẻ cả những tình huống crisis khác gặp phải. Haizz, có ai đó nói thật đúng. Lòng tốt, nếu mi đúng là nó thì đừng bao giờ hy vọng thanh thản !
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
2,398
0
36

Mexecuazin

Active Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

sáng nay em vừa thấy tít trên vn nói về Luyến, thấy mừng, nhưng đọc xong cũng có tâm lý như chị, thực tế thì anh Tè, chị Ku đã dành sự quan tâm đặc biệt cho Luyến, rất chu đáo chăm sóc Luyến, thậm chí anh Tè còn rất hay căn dặn bố mẹ Luyến, từ việc đi lại đến....ăn đi mà lấy sữa cho con, chị Ku thì BS nhẵn mặt, cũng rất thông cảm và ủng hộ ...hazzzz thế mà............
Nhưng em nghĩ có thể người viết chưa hiểu đúng ngọn ngành sự việc nên nói cho tăng độ........ thương cảm, chứ về phía gia đình, em thấy bố cu Luyến cũng k đến nỗi không hiểu biết thế đâu nhỉ (hy vọng đúng), em cũng vào một vài lần tiếp xúc rồi...Chỉ có điều giờ đây...mọi việc sợ sẽ đi theo chiều hướng khác mất.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
741
0
16
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Đúng rồi mình hiểu ý mẹ Xề nhé. Báo chí thường khuếch trương sự khó khăn của bệnh nhân lên một tý, chắc cũng có ý để bạn đọc xắn tay giúp đỡ nhiều hơn thôi. Còn huy động xong có dùng đúng mục đích không lại là một câu chuyện khác.
 
1,416
0
36

MomMi

Active Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Haizz.... em thì chẳng biết thế nào. có thể nhà nông họ suy nghĩ chất phác, người viết hỏi sao họ nói vậy. Và báo chí cũng lăng xê lên quá một chút để động đến lòng thương cảm, cũng có thể ...ngược lại. :(
 
1,557
0
0

Camellia

New Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Theo chị thì Kuku đừng quá buồn, dù sao thì báo chí cũng là muốn giúp những hoàn cảnh khó khăn thôi. Nhà cu Luyến cũng quá khó khăn, giờ nếu được trợ giúp thì cũng tốt. Thiết nghĩ, từ lần sau mình sẽ chỉ giúp cho phần liên hệ bác sĩ nếu cần, quỹ của cháu Luyến sẽ chuyển sang cho trường hợp khác, cũng để gia đình Luyến cũng phải có một bài học để rút kinh nghiệm.

Lỗi của người lớn, nhưng con trẻ vô tội. Cố gắng làm những gì tốt nhất cho bé và cho thanh thản với lương tâm mình. Vậy thôi, Kuku đừng suy nghĩ nữa nhé! (yêu nàng lắm í :D)

Mong rằng các bác sĩ, những người đã tận tâm giúp bé có thể thông cảm và hiểu cho nhóm mình nói chung, hay Kuku và Mường Tè nói riêng.
 
10,157
29
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

ĐỜI SỐNG
Thứ tư, 21/4/2010, 10:38 GMT+7

E-mail Bản In
Bé 10 tháng tuổi bị u máu choán nửa khuôn mặt
Tháng một lần, anh Đinh Văn Nhàn và vợ lại chật vật vay mượn để bắt xe từ xã miền núi Yên Bái xuống Hà Nội tìm cách chữa căn bệnh quái ác cho con. Khối u lớn lên từng ngày và giờ đã che hết nửa khuôn mặt bé.
Sinh con ra được một tuần, chưa kịp hưởng trọn niềm vui làm cha mẹ lần hai, anh Đinh Văn Nhàn và vợ (ở thôn Bản Lụ 1, xã Phúc Sơn, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái) đã phát hoảng khi thấy con có vết chớm đỏ trên mặt, rồi vết đỏ này nhanh chóng lan ra bằng hạt đậu, rồi bằng đầu ngón tay.
Khi bé Đinh Văn Luyến mới 26 ngày tuổi, anh chị đã phải đưa con xuống Viện Nhi Trung ương ở Hà Nội để khám bệnh. Bác sĩ ở đây kết luận bé bị u máu không rõ nguyên nhân, kê đơn và cho thuốc về uống.
"Bác sĩ bảo bệnh này không vội được, phải chữa lâu dài, dùng thuốc lâu cho u xẹp xuống rồi mới nói đến phẫu thuật được", anh Nhàn kể. Nhưng suốt 5 tháng liền, liên tục tái khám, bé Luyến uống đủ loại thuốc đắt tiền mà khối u vẫn tiếp tục to ra, anh chị đành đưa con sang Bệnh viện Xanh Pôn chữa trị.
Bé Luyến trong lần được cha mẹ đưa đi khám ở Xanh Pôn gần đây nhất. Ảnh: Nguyễn Danh Thắng. Tại bệnh viện này, bác sĩ kết luận bé bị u mạch máu, phải điều trị lâu dài. "Đã 4 tháng liền vợ chồng tôi đưa con đi về bệnh viện này, thấy khối u đã không to thêm nữa, nhưng cũng chưa thấy nhỏ lại, chúng tôi lo và buồn quá", anh rầu rĩ kể.
Vì dùng thuốc triền miên từ lúc sơ sinh đến giờ nên bé Luyến bị suy dinh dưỡng nặng, chán ăn, cứ thấy thìa là sợ. Bé hiện chỉ nặng 7 kg, gầy yếu hơn hẳn các bạn cùng lứa, 10 tháng tuổi mới chựng bò. Những lúc khó chịu trên mặt, bé lại lấy tay cào làm rách các bọng u, xước da, chảy máu.
"Nhìn con khổ sở với các khối máu tụ phòng phòng trên mặt, chúng tôi xót con mà chẳng thể làm được gì", anh Nhàn rớm nước mắt bảo.
Nhà thuần nông, ngoài làm ruộng thì chỉ có vài con lợn con gà, anh chị Nhàn rất chật vật xoay xở mỗi lần đưa con đi Hà Nội. Tiền thuê nhà ở thủ đô, tiền khám, thuốc men, chi phí đi lại, tính ra tháng nhiều thì 5 triệu, ít nhất cũng 2-3 triệu, do đều là những thuốc ngoại, đắt tiền, mà bảo hiểm chỉ hỗ trợ 30%. Chính vì thế, bao nhiêu dành dụm của anh chị đều đắp vào căn bệnh của con mà như muối bỏ biển. Vợ chồng anh đã vay mượn khắp anh em, bạn bè thân thuộc, nhưng lượng tiền thì có hạn mà anh em hàng xóm ở quê chẳng ai khá giả gì, người thì cho vay cân thóc, con gà, bát gạo, trong khi bệnh của bé ngày một nguy hiểm.
"Điều ước lớn nhất của gia đình bây giờ là mong bác sĩ tìm được đúng bệnh, chữa khỏi được cho cháu, chỉ thế thôi", người cha nghẹn ngào nói.
Độc giả hảo tâm xin liên hệ: Đinh Văn Nhàn, thôn Bản Lụ 1, xã Phúc Sơn, huyện Văn Chấn, Yên Bái. ĐT 01674027768
Thuận An - Nguyễn Danh Thắng
 
10,157
29
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Chị tách bài của Ku ra với bài báo, chi ko thấy rằng vì thế mà mình ko giúp tiếp là đúng đâu. Nhưng chị sẽ ko quyết định việc này mà để Tè và Kuku tự quyết nhất là Tè vì em phụ trách trường hợp này . Trẻ con ko có tội, và bố mẹ bé nói đúng ra chúng mình ko nên chấp (dùng từ này có vẻ ko đúng lắm nhưng chi ko nghĩ ra đc từ gì) vì suy nghĩ của họ ko vuọt được luỹ tre làng.
Nếu mà như thế này thì chị nghĩ rất rất nhiều trường hợp chúng mình đã bỏ rồi.
Ở đâu đó ở ngóc ngách nào đó chúng mình cũng còn vướng nhiều TH kiểu thế này mà, ko cái lọ thì cái chai nhưng chúng mình đều đặt tâm điểm và mục đích là giúp ai.
Hãy nghĩ là nếu như vậy Luyến sẽ đươc nhiều ng biết đến hơn và được giúp đỡ nhiều hơn em nhé.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
10,157
29
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Hôm đi nộp tiền cho bé Trang ở Thanh Hoá, ngồi cùng với 1 gia đình ở Bắc Giang. Bé gái 8 tuổi bệnh tim các bv đều bó tay trừ Tim HN nhưng chi phí là trên 60tr đồng. Anh ấy nói em chỉ có ruộng với cày rồi con ốm liên miên toàn thuốc đắt tiền thì cái gì cũng ko cánh mà bay theo. Em khó khăn lên nói với phòng kế hoạch gặp bác Đạo , xin các bác giúp đỡ. Gia đình đã có 20tr còn thiếu may quá bác Đạo xin đc nơi nào đó để con em đủ tiền mổ may quá chị ạ. Vô tình cậu ấy biết Trang được giúp gần như 100% anh ấy nói gia đình may quá may thế. Em nói chi Liên mẹ Trang cảm ơn các chi, biết ơn các chi đã sinh ra bé lần thứ 2. Nếu em là nhà báo em đưa các chi lên trang nhất. Chúng em chân đất quanh năm với ruộng cày lấy tiền đâu ra mà cứu con. Nếu ko có các chi thì các con chúng em chết vì bệnh tật. Thực mình có giúp câu ấy đâu mà cậu ấy cứ cảm ơn mãi.
Chị có nói với cậu ấy rằng các chi ko cần chuyện lên báo hay cảm ơn mà chỉ mong là ở đâu đó ngóc ngách của đất nước những nơi văn hoá ko tới nơi con họ đau con họ ốm họ biết đến những tổ chức từ thiện mà xin để cứu con chứ ko có chỗ nào bấu víu ôm con chờ chết thì khổ lắm.
Tự nhiên nhớ đến chuyện này kể với các mẹ nghe để thấy muôn mặt của đời thường
 
1,007
0
0

Mường Tè

New Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Em đang đi công tác xa, không ở nhà, hôm nay vào dd đọc mà chả biết như nào. Em cũng có tâm trạng như Kuku. Không phải đến hôm nay mới có cảm giác áy náy mà từ lâu rồi em đã có cảm giác đấy. Cu L là trường hợp em đăng ở dd ngày em mới vào. Suốt thời gian qua mọi ng đã cố gắng trợ giúp cho gia đình cháu chữa bệnh. Đọc bài báo xong em chưa hiểu đầu đuôi thế nào, tuần sau về em sẽ gọi điện cho nhà cu L để hỏi xem như thế nào. ...
Mọi ng thông cảm chờ xem nhé. E thì nghĩ những gì tốt nhất có thể mình làm đc thì đã làm rồi.... hic!
:(
 
1,850
0
0

Mẹ Cáo

New Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Ở một nơi khác, có cặp vợ chồng luôn nhớ những ai là người đã sinh ra con trai bé bỏng của họ lần thứ hai, cứ mỗi vụ thu hoạch ngô, một bao tải lại được thồ ra Hà Nội, nhét vào cửa nhà ngưởi đã làm cầu nối giữa họ và cstt. Chị đã từng được ăn ké 1 bắp ngô ấy đấy Kuku và Tè à, ngon nhất trong tất cả các loại ngô trên đời này:cstt04:
 
141
0
0

kukumalu

New Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Cảm ơn cả nhà, e viết như mục tiêu ban đầu là để rút kinh nghiệm và cùng share các kinh nghiệm trong các trường hợp cụ thể mình đã trải qua thôi. Ko nặng nề quá việc này.

Chị Loan ơi, việc chữa trị này phải bố mẹ cháu quyết định chứ sao lại em hay Tè? Em nói thế vì ban nãy có gọi điện cho bố cháu. Bố cháu, qua em gửi lời cảm ơn tới bs, anh Thịnh và các anh chị. Bố cháu bảo anh viết bài này thương cháu nhà em lắm, nên lần này xin phép các chị nhà em chuyển qua anh ấy giúp (Nói thế và tắt đt. Và từ chối ko cho số đt của anh này).

Nhớ tới hôm nọ trước khi đi 10h pm Mường tè còn gọi điện dặn dò anh gọi điện rồi nhà nó bảo vẫn ổn ko sao nhưng sắp hết thuốc, khi anh đi vắng có gì em liên hệ nhé. Thế mà anh mới đi có mấy ngày đã bị thất sủng rõ nhanh :)

Thôi em xin phép ko còm men gì nữa nhé. Em xin lỗi đã vô tình gây ra những sự mệt mỏi cho cả bs và mọi người. Có lẽ topic cu Luyến nên đóng lại chị Loan nhỉ, mình dành phần quỹ đó cho các cháu khác. Mọi ng yên tâm là VnE có rất đông độc giả và nhà cháu se được nhiều ng quan tâm, chia sẻ

Em cũng xin mọi người dừng comment về việc này ở đây được ko ạ. Mình có thể chia sẻ những vụ khác để rút kinh nghiệm :)
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
141
0
0

kukumalu

New Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Cảm ơn cả nhà, e viết như mục tiêu ban đầu là để rút kinh nghiệm và cùng share các kinh nghiệm trong các trường hợp cụ thể mình đã trải qua thôi. Ko nặng nề quá việc này.

Chị Loan ơi, việc chữa trị này phải bố mẹ cháu quyết định chứ sao lại em hay Tè? Em nói thế vì ban nãy có gọi điện cho bố cháu. Bố cháu, qua em gửi lời cảm ơn tới bs, anh Thịnh và các anh chị. Bố cháu bảo anh viết bài này thương cháu nhà em lắm, nên lần này xin phép các chị nhà em chuyển qua anh ấy giúp (Nói thế và tắt đt. Và từ chối ko cho số đt của anh này).

Nhớ tới hôm nọ trước khi đi 10h pm Mường tè còn gọi điện dặn dò anh gọi điện rồi nhà nó bảo vẫn ổn ko sao nhưng sắp hết thuốc, khi anh đi vắng có gì em liên hệ nhé. Thế mà anh mới đi có mấy ngày đã bị thất sủng rõ nhanh :)

Thôi em xin phép ko còm men gì nữa nhé. Em xin lỗi đã vô tình gây ra những sự mệt mỏi cho cả bs và mọi người. Có lẽ topic cu Luyến nên đóng lại chị Loan nhỉ, mình dành phần quỹ đó cho các cháu khác. Mọi ng yên tâm là VnE có rất đông độc giả và nhà cháu se được nhiều ng quan tâm, chia sẻ
 
10,157
29
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Cảm ơn cả nhà, e viết như mục tiêu ban đầu là để rút kinh nghiệm và cùng share các kinh nghiệm trong các trường hợp cụ thể mình đã trải qua thôi. Ko nặng nề quá việc này.

Chị Loan ơi, việc chữa trị này phải bố mẹ cháu quyết định chứ sao lại em hay Tè? Em nói thế vì ban nãy có gọi điện cho bố cháu. Bố cháu, qua em gửi lời cảm ơn tới bs, anh Thịnh và các anh chị. Bố cháu bảo anh viết bài này thương cháu nhà em lắm, nên lần này xin phép các chị nhà em chuyển qua anh ấy giúp (Nói thế và tắt đt. Và từ chối ko cho số đt của anh này).

Nhớ tới hôm nọ trước khi đi 10h pm Mường tè còn gọi điện dặn dò anh gọi điện rồi nhà nó bảo vẫn ổn ko sao nhưng sắp hết thuốc, khi anh đi vắng có gì em liên hệ nhé. Thế mà anh mới đi có mấy ngày đã bị thất sủng rõ nhanh :)

Thôi em xin phép ko còm men gì nữa nhé. Em xin lỗi đã vô tình gây ra những sự mệt mỏi cho cả bs và mọi người. Có lẽ topic cu Luyến nên đóng lại chị Loan nhỉ, mình dành phần quỹ đó cho các cháu khác. Mọi ng yên tâm là VnE có rất đông độc giả và nhà cháu se được nhiều ng quan tâm, chia sẻ
Cô bé này nói linh tinh "thất sủng" cái gì ...cấm dùng từ đó một lần nữa chị đét vào mông đấy. Hừ hừ
Đó là bình thường hết sức bình thường. Gia đình kỳ vọng vào sự chữa trị của bs, lên lên xuống xuống bao ngày vẫn ko thấy con khỏi bệnh. Chị dùng hẳn từ khỏi bệnh ở đây nhé. Đã nói ng ta tầm suy nghĩ ngắn ko hiểu mà, đến chi còn ko hiểu nữa là ng ta. Chị hiểu đơn giản đây là căn bệnh rất khó chữa chạy....cần thời gian...và chính chị còn ko hiểu là có chữa được không cơ.
Chị muốn nói rằng để Tè quyết định sau khi nói chuyện với gia đình. Nếu họ nói ko cần thì tất nhiên mình thôi. Em trong tâm trạng như vậy mà nói gia đình thì ng ta cũng thấy ngại. Không phải họ ko biết là đã được các anh chi CSTT giúp đỡ, họ biết nhưng trong quá trình gặp một ng khác họ trót quên cái việc này đi để cầu mong ai đó thương xót họ nhiều hơn. Trong lòng họ tất nhiên có chút day dứt với các anh chi CSTT đặc biệt là anh Tè, rồi đến em Ku
Tâm trạng của em, từng lời em nói cùng họ phần nào để vạch trần sự "vô ơn" của họ (đúng từ đó ) nên dĩ nhiên họ ko có mặt mũi nào mà tiếp tục nhận sự giúp đỡ từ em và Tè.
Chị vẫn nhớ đến ngày đầu đọc bài Tè về cu Luyến. Tè chắc buồn nhiều lắm, buồn vì cảm thấy chưa giúp chữa khỏi bệnh cho Luyến cả chứ ko phải buồn vì chuyện này. Tè nhiều lần cứ nói xin lỗi chị...xin lỗi mọi người . Đàn ông ko đc ko đc buôn khi buồn như chi em chúng mình nên chị mong rằng việc này không phải là việc gì to tát, Tè hãy cùng chị em đi tiếp con đường này nhé.
Tè ơi rồi chờ em đi công tác về rồi em xử lý nhé.
Ku à: Em cũng thế chuyện đó ko là gì cả. Em đừng có quá suy nghĩ những chuyện như thế mà để bản thân mình thêm khổ (đau dạ dày ko được suy nghĩ đâu). Chị tin rằng ko ai mệt mỏi hay bực mình đâu vì còn ối trường hợp còn tệ hơn thế.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
10,157
29
48

ALnML

Super Moderator
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Kể một câu chuyện khác.
Cuối năm ngoái mình đọc được trên báo An ninh trường hợp anh Nguyễn Văn Minh vợ mất khi đứa con thứ 3 vừa chào đời. Con thứ 2 giờ được 6 tuổi bị tim bẩm sinh , con đầu mất vì bệnh tật. Đọc thấy thương lắm nên mình có ý tìm kiếm giúp đỡ, cuối cùng cũng tìm được ng đăng bài báo đó là một cô ở hội chữ thập đỏ. Đinh giúp thì phát hiện bên Kết nối yêu thương của WTT đang giúp, nên mình lại thôi. Mình có gọi điện cho bố bé động viên anh ấy vì anh ấy tự mình làm mẹ chăm bẵm bé sơ sinh, ở tận nơi vùng núi của Bình Định quanh đó ko có họ hàng nào đỡ đần cả đâu. Thế rồi ngày tháng qua anh ấy vẫn chủ động gọi để tâm sự chuyện bé con lớn từng ngày, ngày lễ tết gọi điện chúc Tết vv vvàvv vv. Anh ấy luôn nói lời cảm ơn chi quan tâm tới em, dù anh ấy biết rằng mình đâu có giúp mà nhóm khác giúp anh ấy. Nhóm kết nối yêu thương vẫn gửi sữa hàng tháng và đón bé 6 tuổi khám tim và trợ giúp thuốc cho bé thứ hai.
Mới đây tối kia anh ấy gọi điện thoại con khoe con đã biết trườn, rồi hỏi thăm sức khoẻ gia đình mình thậm chí còn đòi nói chuyện với ông xã mình.
Đúng là muôn mặt của cuộc sống.

Rồi mình đã gặp rất nhiều trường hợp, chúng mình giúp nhiều em bé. Có những gia đình rồi họ cũng ko liên lac lại nhưng cũng có nhiều trường hợp họ vẫn nhắn tin, gọi điên thoại cho mình. Trường hợp Hà ở Thái Bình phải đeo máy trợ tim, bố bé vẫn khoe rằng năm nay em làm ăn thế nào trả được bao nhiều phần nợ, con gái ra sao lớn thế nào...vv và vv
Tất cả chúng mình làm công việc này ko mong nổi tiếng ko mong họ biết ơn mình chỉ mong sao những em bé khoẻ mạnh sẽ được bố mẹ cho ăn học tử tế sau nàytrở thành người có ích cho xã hội mà thôi.
Những tâm sự này nhân tiện có cu Luyến thì trải lòng tý thôi chứ cũng ko liên quan gì đến chuyện Luyến cả.


Đây báo Tiên Phong lại đăng lại trường hợp này mình
http://www.tienphong.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=191845&ChannelID=15

Con gái đầu chết vì bệnh tật, con thứ hai 5 tuổi bị tim bẩm sinh không có tiền mổ, vợ sinh thì chết để lại đứa con mới 4 ngày tuổi. Nuôi con trong cảnh bần hàn, nợ nần chồng chất, anh Nguyễn Văn Minh (SN 1976, ở đội 6 thôn Phú Văn, xã Ân Hữu, huyện Hoài Ân- tỉnh Bình Định) đang tuyệt vọng
Bố con anh Minh. Ảnh: P.V
Năm 2001, anh Minh kết hôn với chị Mai Thị Xuân Nương (cùng quê). Năm sau anh chị có đứa con gái đầu là Nguyễn Thị Dị, do bị tật bẩm sinh từ bụng mẹ, cháu sống lay lắt bệnh tật đến lúc 5 tuổi thì chết.
Đứa con trai thứ hai sinh năm 2004 tên là Nguyễn Tấn Thành, lên 1 tuổi thì phát hiện bệnh tim bẩm sinh. Chạy chữa khắp nơi, tổn phí trên 20 triệu đồng nhưng cháu không đỡ. Bệnh tim phát quá nặng, bác sĩ nói phải giải phẫu gấp, nhưng chi phí ca mổ 6-7 chục triệu đồng, vợ chồng anh đành bó tay nhìn con yếu dần.
Tháng 10-2009, chị Nương lại sinh lần thứ 3. Lần này phải mổ, lấy ra được đứa con trai, nhưng sản phụ bị sốt, lả dần và chết 4 ngày sau đó. Nhà anh Minh thuộc diện hộ nghèo đặc biệt của xã, tài sản không có gì, lại đang mang món nợ tiền thuốc thang cho cả nhà trong nhiều năm hiện lên tới gần 100 triệu đồng.
 
2,398
0
36

Mexecuazin

Active Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

uh, thui....nhỉ. HIIIIIIIIII, mong mọi chuyện sẽ tốt đẹp, dù sao nhà mình cũng cảm ơn cái anh gì gì đó...
:cstt01::cstt01::cstt01::cstt01::cstt01:
Nhà mình cứ đi chia sẻ theo cách của nhà mình thôi, kệ đi nhỉ........ em yêu các chị lắm
 
53
0
0

mecubin

New Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Chị ơi, em muốn tham gia giúp đỡ gia đình anh Minh thì làm thế nào?:cstt02:
 
141
0
0

kukumalu

New Member
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Khổ quá em đã bảo ko còm men chuyện này nữa mà, cái tiêu đề như e nói là từ chuyện này để rút KN chuyện khác thôi, nói 1 lần xong rùi stop. Bác làm em chóng mặt quá thể, rõ là dài. Ah mod làm ơn xóa hộ em cái bài bị trùng với e xóa mãi ko được. Haizz. Chúc cả nhà mình có kỳ nghỉ vui vẻ ạ, chiều em cũng té lên Sapa e hóng gió với anh Bừa, a Bảo với chồng em nữa :D
 
1,505
0
0

Đồng Nát

<b>TB.</b> <span color="#ff0000">ACNM</span>
Ðề: Từ chuyện cu Luyến u máu...

Cái gì cần biết đã biết, cái gì cần làm chúng ta đã làm hết sức rồi. Vụ này coi như xong đi. Đề nghị lãnh đạo xét duyệt cho 2 đồng chí Ku với Tè nghỉ vụ này chuyển qua nhận công tác khác nhé.

Khổ quá em đã bảo ko còm men chuyện này nữa mà....
Chúc cả nhà mình có kỳ nghỉ vui vẻ ạ, chiều em cũng té lên Sapa e hóng gió với anh Bừa, a Bảo...... :D
ke ke chúc mọi người nghỉ ngơi vui vẻ nhé. Mai em vẫn cứ đi cày như thường.
Ước gì mình được đi như mấy cái anh B., B. kia nhỉ!! :p
 
Top