Đồng Nát
<b>TB.</b> <span color="#ff0000">ACNM</span>
Cách đây ít lâu khi đọc topic "những sự ra đi vội vã" của bác Temporal Life tôi đã viết về câu chuyện của 1 cậu em làm cùng công ty nhưng hôm dó mạng bị trục trặc nên không post lên được. Đến hôm nay gặp chuyện đau lòng quá lên CSTT viết vài dòng cho vơi đi nỗi buồn.
Thằng em tên Long nhà ở Luơng Sơn-Hòa Bình, con trai út duy nhất trong gia đình 4 chị em, ngoan ngoãn làm tổ trưởng vừa giỏi chuyên môn lại rất có trách nhiệm trong công việc. Vào sáng ngày cuối tháng 5/09 trong lúc làm việc em sơ ý bị bỏng ở cánh tay, vết bỏng không sâu nhưng cũng to bằng 2 bao thuốc lá. Khi lên xe đi ra viện Bỏng, em còn dặn mấy người làm cùng: đừng báo tin cho bố mẹ tao biết nhé. Em ra cấp cứu, Bs bảo không nguy hiểm chỉ cần nằm việ độ 1 tuần là về. Lúc đó có 1 cậu làm cùng gọi về cho bố em nhưng không gặp trực tiếp chỉ nhắn lại là em bị bỏng phải nằm bệnh viện. Chiều tối, ông bố đi về thấy nhắn vậy sốt ruột quá gọi 1 chị gái của em đi ra viện xem tình hình thế nào. Ai ngờ lần gặp nhau tại viện đó là lần cuối cùng chị em gặp nhau. Sau khi ra khỏi viện được khoảng 5-7km thì bố đèo chị đã đâm vào xe ô tô tải ngược chiều, bố ngã vào trong vệ đường không sao, chị gái ngã ra ngoài bị xe hất văng tít ra xa... Chị ra đi ở tuổi 31 để lại 1 cậu con trai mới hơn 2 tuổi. Không thể diễn tả khuôn mặt đau khổ của người cha trong lễ tang của chị. Còn em trai đứng lặng lẽ bên quan tài, cánh tay cuốn đầy băng, bàn tay cứ xoa xoa vào nhau, đôi mắt mất hồn cứ nhìn vào ảnh chị.
Mọi người đi dự tang lễ cứ nói nhà này gặp hạn lớn quá.
Giá như mọi việc dừng ở đó thì tốt biết bao.
Công ty nghỉ lễ vào ngày 1-2/9 nên em có mời một số anh em về nhà chơi. Ăn trưa xong, một nhóm về Hà nội trước, còn 4 anh em rủ nhau lên Phú Thọ thăm nhà 1 cậu khác. Lúc em đi ông bố có bảo thôi nghỉ đã để chiều mát hãy đi nhưng 4 đứa vẫn đi luôn. Về nhà bạn ở Phú Thọ, chúng nó lại uống mấy chai bia rồi về luôn không nghỉ ngơi gì. Đi xa đã mệt, uống bia rượu làm cho buồn ngủ xe máy do em lái chở bạn người Phú thọ lao thẳng sang bên kia đường đâm vào đầu ô tô tải 5 tấn. Hai bạn đi cùng vội vàng đưa các em đi cấp cứu, nhưng em đã không qua khỏi, bạn kia bị thương khá nặng chưa biết thế nào.
Trong có 3 tháng tôi phải đối diện với bố em 2 lần. Tôi và ông cầm tay nhau không nói, không khóc thành lời, chỉ nhìn nhau hai đôi mắt rưng rưng thôi. Mẹ em thì kể lại: nó bảo mới có người yêu làm kế toán cùng công ty, định để đầu sang năm thì sẽ tổ chức đám cưới. Người chị trên em khóc gục rồi ngất ngay cạnh bàn thờ em. Gia đình, họ hàng chuẩn bị cúng 100 ngày chị với cúng 3 ngày em luôn.
Thương em quá, thưong gia đình em quá, tiếc cho em quá em ra đi khi còn quá trẻ, khi tương lai hạnh phúc gần ngay trước mắt.
Đi viếng em về buồn quá, vào đây viết vài dòng mong chia sẻ với mọi người.
Thằng em tên Long nhà ở Luơng Sơn-Hòa Bình, con trai út duy nhất trong gia đình 4 chị em, ngoan ngoãn làm tổ trưởng vừa giỏi chuyên môn lại rất có trách nhiệm trong công việc. Vào sáng ngày cuối tháng 5/09 trong lúc làm việc em sơ ý bị bỏng ở cánh tay, vết bỏng không sâu nhưng cũng to bằng 2 bao thuốc lá. Khi lên xe đi ra viện Bỏng, em còn dặn mấy người làm cùng: đừng báo tin cho bố mẹ tao biết nhé. Em ra cấp cứu, Bs bảo không nguy hiểm chỉ cần nằm việ độ 1 tuần là về. Lúc đó có 1 cậu làm cùng gọi về cho bố em nhưng không gặp trực tiếp chỉ nhắn lại là em bị bỏng phải nằm bệnh viện. Chiều tối, ông bố đi về thấy nhắn vậy sốt ruột quá gọi 1 chị gái của em đi ra viện xem tình hình thế nào. Ai ngờ lần gặp nhau tại viện đó là lần cuối cùng chị em gặp nhau. Sau khi ra khỏi viện được khoảng 5-7km thì bố đèo chị đã đâm vào xe ô tô tải ngược chiều, bố ngã vào trong vệ đường không sao, chị gái ngã ra ngoài bị xe hất văng tít ra xa... Chị ra đi ở tuổi 31 để lại 1 cậu con trai mới hơn 2 tuổi. Không thể diễn tả khuôn mặt đau khổ của người cha trong lễ tang của chị. Còn em trai đứng lặng lẽ bên quan tài, cánh tay cuốn đầy băng, bàn tay cứ xoa xoa vào nhau, đôi mắt mất hồn cứ nhìn vào ảnh chị.
Mọi người đi dự tang lễ cứ nói nhà này gặp hạn lớn quá.
Giá như mọi việc dừng ở đó thì tốt biết bao.
Công ty nghỉ lễ vào ngày 1-2/9 nên em có mời một số anh em về nhà chơi. Ăn trưa xong, một nhóm về Hà nội trước, còn 4 anh em rủ nhau lên Phú Thọ thăm nhà 1 cậu khác. Lúc em đi ông bố có bảo thôi nghỉ đã để chiều mát hãy đi nhưng 4 đứa vẫn đi luôn. Về nhà bạn ở Phú Thọ, chúng nó lại uống mấy chai bia rồi về luôn không nghỉ ngơi gì. Đi xa đã mệt, uống bia rượu làm cho buồn ngủ xe máy do em lái chở bạn người Phú thọ lao thẳng sang bên kia đường đâm vào đầu ô tô tải 5 tấn. Hai bạn đi cùng vội vàng đưa các em đi cấp cứu, nhưng em đã không qua khỏi, bạn kia bị thương khá nặng chưa biết thế nào.
Trong có 3 tháng tôi phải đối diện với bố em 2 lần. Tôi và ông cầm tay nhau không nói, không khóc thành lời, chỉ nhìn nhau hai đôi mắt rưng rưng thôi. Mẹ em thì kể lại: nó bảo mới có người yêu làm kế toán cùng công ty, định để đầu sang năm thì sẽ tổ chức đám cưới. Người chị trên em khóc gục rồi ngất ngay cạnh bàn thờ em. Gia đình, họ hàng chuẩn bị cúng 100 ngày chị với cúng 3 ngày em luôn.
Thương em quá, thưong gia đình em quá, tiếc cho em quá em ra đi khi còn quá trẻ, khi tương lai hạnh phúc gần ngay trước mắt.
Đi viếng em về buồn quá, vào đây viết vài dòng mong chia sẻ với mọi người.