Ðề: Vợ bị tim bẩm sinh, 2 con nhỏ, chồng sống thực vật( ở Ninh Bình)_ Cần giúp đỡ đây ạ
Uhm, giờ em mới đọc thông tin.
TRc mắt, em gửi thông tin cho bạn em. Tuy nhiên,các chị làm việc với chị Hoài rùi gửi cho em dự định kế hoạch của chị ấy làm chăn nuôi,để em chuyển cho bạn em xem (cái này các chị hỏi chị ấy rồi chị nào phác thảo cho em cũng dc ạ). sau đó bạn em cùng chị ấy làm việc với nhau, hic, k liên quan đến em nữa!
Uhm, em chưa hiểu hết cách làm việc của các chị nói chung và CSTT nói riêng khi giúp đỡ cho các hoàn cảnh.
Giúp về tài chính làm ăn nói chung, làm kinh tế nói riêng, em nghĩ các mẹ nên dứt khoát và tẩy chay tư tưởng ỷ lại ở người được giúp đỡ. Thực sự, điều em sợ nhất là họ ỷ lại vào mình, k có chí tiến thủ, k biết tận dụng những gì sẵn có, cứ sẵn đấy xin trợ cấp!
Em nghĩ, các chị cũng k nên quá tình cảm như thế, nếu thực sự CSTT có thế mạnh riêng và có...tài chính thì nên lập 1 quỹ gọi kiểu như ngân hàng của bạn em.
Với mỗi hoàn cảnh đc xét 1 số tiền nhất định, có lãi suất.... (số tiền đó,có thể do các mẹ đóng góp trong từng hoàn cảnh cũng đc). Có vay - trả, như thế.....trường hợp có lãi, thì mình dành tiền lãi đó ủng hộ hoàn cảnh khác,còn rủi ro mình chịu thôi!,hic hic.....
Giúp đỡ về bệnh tật hay công việc, cái đó cũng k quá khó, nhưng liên quan đến kinh tế, các chị nên thận trọng kẻo chính tình thương yêu của mình làm hại người khác.
Em nói vậy,c ác chị đừng trách nhé! Tiền thì ai cũng quý, cũng cần nhưng sử dụng nó thế nào mới là qúy! Các chị cũng vất vả kiếm ra chứ k phải tự dưng mà có!
Nên em nghĩ, sẽ là phức tạp thêm nhưng chặt chẽ và quy mô sẽ tốt hơn khi sau này mình phát triển.
Cái chính, em cũng chỉ múon người đc nhận có ý thức và biết vươn lên thôi. Cho vay k phải thế chấp đã là một sự giúp đỡ lớn rồi!
Uhm,em suy nghĩ thế,có gì ko phải các chị cứ góp ý thẳng nhé!
em lại đi kiếm vịêc làm đây, hic hic....