Ðề: 04.07.2009 "Chào hè - Chào Nhân ái" Hình ảnh và Cảm xúc Offline tại Hải Phòng
1 đêm khó ngủ, háo hức, cái cảm giác khác hẳn mọi lần về thăm quê Mẹ! Đêm - trời mưa, báo trước 1 ngày nhiều nước mắt ư, có thể lắm chứ, lâu rồi, nhà mình mới được tựu tề - về thăm nhau!
Sáng, trên xe, từng người ùa vào, không khí ấm dần lên, giọng nói, tiếng cười, háo hức, đam mê với những nốt nhạc, ấm, vang, bắt đầu say nồng tình người rồi! Em ngồi nhìn ra cửa sổ, điểm lại bao chuyến đi của CSTT, lần này, cảm giác khác lạ lắm! Cảm giác của hai nửa trái tim tìm đến để ghép lại với nhau!
Khán phòng ko quá rộng để cảm thấy trống trải, ko quá hẹp để cảm thấy chật chội. Gặp nhau, tay bắt mặt mừng, trò chuyện về cuộc sống cá nhân, công việc, sở thích, rồi tựu trung lại quay về với CSTT, với bé Nghé, với bé Nguyệt, bé Hiệp, với CSTT HN, HP, Đà nẵng, Huế, SG, ... - nơi khởi nguồn để trái tim và nhịp đập của mỗi chúng ta hòa cùng nhau trong ngày hôm nay.
Từng khuôn mặt sáng bừng, từng giọng ca, giai điệu vang lên, tràn đầy nhiệt huyết, tự tin hơn bao giờ hết, tự tin để sống cho mình - để giúp cho Người ...
Hold on to the end
Valley, mountain
There is a fountain
Washes our tears all away
Words are swaying
Someone is praying
Từng giọt nước mắt lặng lẽ rơi, giọt nước mắt có thể đã kìm nén bao ngày bới những khó khăn thử thách lòng người, giọt nước mắt có thể của sự vỡ òa sau bao ngày mong manh giữa ngã 3 của một nửa sự thật, giọt nước mắt có thể thay cho lời nói khi hiểu ra lòng Người, hiểu ra trái tim Người, giọt nước mắt có thể của sự vui sướng khi thấy cuộc đời này đáng sống biết bao, khi thấy cuộc đời này cần ta biết bao, khi thấy chúng ta cần có nhau biết bao, CSTT ơi! Xin được tri ân những giọt nước mắt!
Một trái tim tràn trề tình yêu thương, đã là quá đủ để sống Nghĩa, sống Nhân, ngàn vạn trái tim như thế trong CSTT của chúng mình, ko có gì ko thể làm được, ko có gì ko thể vượt qua được, đúng ko mọi người ơi! Em yêu CSTT, yêu lắm từng trái tim biết sống, biết sẻ chia của từng người, của mọi người trong ngôi nhà CSTT này!